Dựa theo ghi chép trong nhật ký, An Bộ gửi tin nhắn đồng loạt thông báo số điện thoại mới cho những người bạn cô quen biết trong vòng một năm trở lại đây, tránh để họ tưởng rằng cô đã bặt vô âm tín. Tin nhắn vừa được gửi đi, lập tức có hàng loạt tin hồi âm đổ về: hỏi thăm có, lo lắng có, rủ rê gặp mặt cũng có… Tuy không nhiều, nhưng đều là những người thực sự quan tâm cô.
An Bộ kiên nhẫn trả lời từng người, mất gần hai tiếng mới trấn an được hết đám bạn. Họ để tâm đến cô như thế, mà cô lại quên mất họ. Bao năm qua, cô luôn cố gắng không để bản thân dính vào những mối quan hệ quá sâu đậm. Gặp gỡ là bạn, chia ly là duyên, đời người ngắn ngủi, sinh lão bệnh tử, chẳng ai có thể cùng cô đi đến cuối cùng cả.
Xoa nhẹ chiếc nhẫn trên tay, An Bộ tin rằng khi đưa ra quyết định ấy, cô đã suy nghĩ rất kỹ càng. Đồng thời, cô cũng đã chuẩn bị sẽ nói cho anh biết thân phận thật của mình. Cô không thể giấu anh bí mật đó rồi đi đến hôn nhân được, như vậy chẳng khác nào lừa gạt anh.
Nhưng, phải nói thế nào đây?
“Giản tiên sinh, anh nghĩ thế nào về chuyện yêu băng (ái thi)?”, “Giản tiên sinh, thật ra em đã chết hơn tám mươi năm rồi, anh có thể chấp nhận hẹn hò với một người chết lớn tuổi như vậy không?”, “Giản tiên sinh, nếu bạn gái anh là một cái xác sống biết đi lại và nói chuyện, anh có thấy sành điệu không?”, “Giản tiên sinh, anh biết vì sao em không sợ chết không? Bởi vì em vốn dĩ đã là người chết rồi.”
An Bộ: Hơ hơ…
Cảm giác kiểu gì cũng rất kỳ quặc, nhất định phải chọn thời điểm thích hợp để nói, không thể dọa sợ trái tim mong manh dễ vỡ của boss mèo được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT