Sở Quân nói chuyện bỏ dở công việc không phải nói dối, cậu không đưa Sở Dung về nhà mà là dẫn mọi người về nơi làm việc — một trường quay chụp tạp chí. Hiện trường rất bừa bộn, các thiết bị quay chụp chất đống trên sàn, một vài nhân viên đang chờ đợi. Trong số đó có một người đàn ông trung niên đang cầm điện thoại gọi đi gọi lại liên tục, thấy bóng Sở Quân đến thì ngừng lại, sắc mặt từ lo lắng chuyển sang nhẹ nhàng, bước nhanh tới.
“Cậu đi đâu thế?”
Người đàn ông trung niên rõ ràng là trợ lý của Sở Quân, anh ta cau mày nhìn qua Sở Dung và hai đứa trẻ Phó Niên, Phó Dư một lượt, hỏi: “Cậu làm gì vậy?”
“Đây là chị tôi, với hai đứa cháu.” Sở Quân cũng nhìn Sở Dung một cách thờ ơ, nói nhẹ nhàng: “Có chuyện gấp, xin lỗi mọi người.”
Trợ lý thực ra không dám giận Sở Quân, chỉ lo Sở Quân bỏ đi giữa chừng trong lúc đang quay phim sẽ khiến bên đối tác không hài lòng, nếu trên mạng lan truyền tin xấu thì rất phiền phức. Sở Quân nói đó là chị mình, trợ lý cũng không tiện nói gì, chỉ đành hỏi: “Cậu không bị ai chụp trộm trên đường đến đây chứ? Khán giả ngoài đường đâu biết đây là chị và cháu anh, nhìn qua thì chẳng khác nào Sở Quân cùng vợ bí mật và hai đứa con.”
Sở Quân cười nhạt: “Tôi không đến mức có hai đứa con lớn như thế đâu.”
Dù báo chí có thêu dệt thế nào cũng không thể bảo cậu mới mười bốn tuổi mà đã có con được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play