Phó Như Hối cũng không hy vọng Tô Ảnh Dã sẽ nói gì mình thích nghe, anh vốn cũng không định nghe chuyện gì nữa, nói xong câu đó, liền kéo cửa kính lên, trực tiếp đi.
Bóng dáng Tô Ảnh Dã trong gương chiếu hậu dần nhỏ lại, cho đến khi biến mất hoàn toàn.
Phó Như Hối vài lần muốn nói gì đó với Sở Dung, nhưng thấy cô nghiêng đầu không nói gì, anh nuốt nước bọt, chuyển sang nói vài câu trêu hai đứa nhỏ, giọng nói ríu rít như chim non làm không khí trong xe bớt căng thẳng.
“Ba ơi, kẹo của con hình như tan rồi, phải làm sao?” Phó Dư lo lắng hỏi.
Phó Như Hối nhìn Sở Dung, với câu hỏi của con trai, anh giao phó cho Phó Niên, “Niên Niên, con giúp Tiểu Ngư xem thử nhé.”
Phó Niên giọng có chút bất đắc dĩ: “Thời tiết nóng quá, kẹo không để trong tủ lạnh thì sẽ nhanh tan thành dạng nước dính nhầy.”
“Tiểu Ngư bỏ kẹo vào hộp đi, dì ở nhà hàng không phải có cho một cái hộp đựng kẹo à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play