Sở Dung nghĩ, ba của hai đứa vốn chẳng có lỗi để mà xin lỗi. Bắt cô như thể cô là yêu quái, vậy mà anh ta còn chẳng thấy có gì sai. Bọn trẻ con có thể không sợ những chuyện siêu nhiên, nhưng sau này khi Phó Niên lớn lên, hiểu rõ những điều từng xảy ra với cô, liệu còn có thể thân thiết với cô như bây giờ không?
Dù sao thì, có thể cô cũng không còn cơ hội nhìn thấy Phó Niên trưởng thành nữa.
Cô gượng cười: “Niên Niên, không phải là chuyện tha thứ hay không tha thứ.” Chuyện này phụ thuộc vào việc Phó Như Hối có vừa ý hay không, chứ không phải cô làm gì. Mấu chốt nằm ở suy nghĩ của anh ta, không phải hành động của cô.
Phó Niên là một đứa trẻ rất thông minh. Sở Dung nói như vậy, cậu bé hiểu rằng dù ba có xin lỗi, mẹ cũng sẽ không tha thứ. Cậu không khỏi thắc mắc, rốt cuộc ba đã làm chuyện gì khiến mẹ phải quyết tâm rời xa như vậy?
“Nếu mẹ muốn đi du lịch, hãy để con đi cùng mẹ.” Phó Niên không tiếp tục khuyên nhủ, cậu biết giữa người lớn với nhau, trẻ con khó mà chen vào được. Nếu mẹ thật sự giận ba, cậu cũng không thể làm gì được nhiều.
Cậu tiếp lời: “Mẹ là con gái, nếu đi du lịch một mình sẽ rất nguy hiểm. Có con đi cùng, mẹ sẽ không cô đơn, lại còn an toàn nữa.”
Sở Dung vừa buồn cười vừa cảm động. Một đứa trẻ nhỏ như vậy lại nói ra những lời chân thành và lay động lòng người đến thế. Phó Niên đã rất chín chắn, tuy lời nói vẫn còn hơi non nớt, nhưng chính sự non nớt ấy lại khiến người ta xúc động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play