Phó Như Hối nhìn cô một lúc, thấy Sở Dung mím môi không nói gì, đành hỏi Phó Niên: “Niên Niên, con nói đi.”
Khác thường là Phó Niên cũng im lặng, chẳng nói gì.
“Ba đừng hỏi nữa đi, mẹ không muốn nói.” Phó Dư nghĩ thầm, nếu mình khóc chắc chắn sẽ muốn mẹ ôm vào lòng, nhưng mẹ thì không giống vậy, con gái có thể không thích người khác thấy mình khóc.
Mẹ không nói, anh trai không nói, nên đương nhiên, Phó Dư nói: “Nếu mẹ muốn nói sẽ tự nói thôi.”
Phó Như Hối vừa giận vừa cười, anh như bị cậu con út “dạy dỗ” vậy?
Thật là hiếm thấy.
Anh vốn cũng không định hỏi tiếp, nghe lời nhỏ mưu mẹo của Phó Dư, lại cảm thấy mình đang ép buộc người khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play