Lý thuyết thì đúng là vậy, nhưng lời từ miệng Phó Như Hối thốt ra lại khiến Sở Dung thấy kỳ kỳ. Cô khẽ ho khan, cố đổi chủ đề: “Không phải đâu, Tiểu Dư ngủ với anh Niên không ngủ được à?”
“Con muốn ngủ với mẹ, anh cũng vậy.”
Phó Dư ngang nhiên đại diện cho ý chí của anh trai, còn rất lý lẽ nói: “Mẹ phải ngủ với bọn con chứ.”
Phó Như Hối đặt Phó Niên lên giường, nghe “tuyên ngôn” của nhóc con, tâm trạng rất phức tạp. Mấy tháng không ở nhà, hai đứa con trai trừ lần đầu gặp thì vui mừng ra, dường như cũng không nhớ anh lắm.
Tim anh hơi nhói một chút.
“Vậy con ngủ với mẹ, thế ba ngủ ở đâu?” Phó Như Hối cũng không đến mức thật sự chạnh lòng, chỉ hơi ghen chút thôi, “Con không nhớ ba sao?”
“Có nhớ ba, nhưng ba đừng chiếm giường của mẹ mà!” Phó Dư bĩu môi, nghiêm túc nói: “Ba phải lịch sự một chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT