Cành Hồng cảnh thiên trong tay Chúc Dư vừa được giơ lên, ánh mắt của tất cả mọi người ở phe đối diện đều đổ dồn tới, trong mắt lộ rõ vẻ khao khát không thể che giấu, đồng thời lại pha lẫn vài phần nghi ngờ.
“Chỉ cái này thôi?” Clinton chất vấn: “Nhìn thế nào cũng chỉ là một cái rễ cây, chỉ bằng nó mà lại có công hiệu mạnh mẽ như vậy sao? Làm sao tôi biết cậu không lừa tôi”.
Chúc Dư không nói gì, chỉ mở bình nước của mình ra, lật ngược bình lại, tay kia hứng ở dưới. Chút nước ít ỏi còn lại trong bình cùng với mấy lát Hồng cảnh thiên dưới đáy đều được đổ ra, rơi vào lòng bàn tay cậu. Sau đó, cậu lại mượn dao của Hình Huy, cắt một lát từ cành Hồng cảnh thiên nguyên vẹn trên tay rồi đặt cả hai thứ lên tay để đối phương đối chiếu.
“Cái này gọi là Hồng cảnh thiên, là một vị thuốc bắc quý hiếm. Tôi không biết “bảo bối” mà các anh nói trong miệng có phải là chỉ cái này không, nhưng trang bị của chúng tôi so với trang bị dùng trong cuộc thi lần trước, ngoài những thứ cần thiết để đối phó với giá lạnh ra thì điểm khác biệt cũng chỉ còn lại cái này thôi. Đội chúng tôi ba người, trong bình nước của mỗi người đều ngâm mấy lát”.
[Hồng cảnh thiên… thật sự có hiệu quả như vậy sao?]
[Lừa đảo đấy nhỉ, Tiểu Ngư trước đó nói rồi, có còn hơn không thôi mà.]
[Nhìn cái dáng vẻ chân thành kia của cậu ấy, nếu không phải tôi từng nghe cậu ấy nói về hiệu quả của Hồng cảnh thiên này thì tôi cũng sắp tin rồi đấy]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play