Nhà quay phim và anh ấy nhẹ nhàng tiếp cận Lưu Ngũ, ống kính cũng từ từ phóng to.
Lưu Ngũ ngồi bệt dưới đất ôm chặt hai chân, ánh mắt đờ đẫn nhìn về phía xa, trong đáy mắt ngập tràn những giọt nước mắt tủi nhục.
Anh ta không phải chưa từng bị người khác mắng, nhưng đây là lần đầu tiên bị người khác chửi xéo, nói bóng nói gió mà không hề dùng một từ ngữ tục tĩu nào, ba trăm sáu mươi độ không có góc chết.
Ở trong thôn, anh ta đúng là không được mọi người yêu thích, nhưng cũng chưa từng chịu sự sỉ nhục như thế này, mọi người cùng lắm chỉ chế giễu anh ta vài câu là xong.
Người phụ nữ kia dựa vào cái gì mà lại khắc nghiệt với anh ta như vậy, không chỉ nói trúng tim đen mà còn chê bai anh ta không ra gì, khiến anh ta không còn mặt mũi nào mà nhìn ai.
Người đó hình như nói chương trình này có rất nhiều người xem, hơn nữa còn đang quay trực tiếp, vậy chẳng phải là bộ dạng bị mắng cho tơi tả của anh ta cũng sẽ bị người khác nhìn thấy sao?
Nghĩ đến đây, anh ta "bật" dậy, máu nóng xông thẳng lên não, tuyệt vọng ngửa mặt lên trời gào thét: “A...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT