“Cái gì?!?” Cố Sâm đột ngột đứng dậy khỏi ghế sofa, đi đi lại lại trong phòng: “Hắn chạy không xa đâu, đi tìm đi, biết đâu lại trốn trong cái hố phân nào đó ấy chứ.”
“Không phải đại ca à, lần này là chạy thật đó, đợi đến khi chúng ta phát hiện có gì đó không ổn thì đã không thấy bóng dáng hắn đâu rồi!!! Mà hình như có người giúp hắn trốn khỏi thôn, tránh được tất cả các tai mắt của chúng ta.”
Đối phương kể lại sự việc từ đầu đến cuối.
Sau khi Kiều Nặc rời đi, Lâm Diệu ngay lập tức mò mẫm trong bóng tối ra con mương sau núi bắt được rất nhiều tôm càng xanh về, làm qua loa rồi ăn với bia.
Nửa đêm thì bắt đầu nôn thốc nôn tháo, trong lúc đó liên tục có người đến thăm bệnh đều vì mùi trong phòng quá kinh khủng nên không quan sát kỹ, mua qua loa chút thuốc cho hắn, đảm bảo hắn không chết thì thôi không quan tâm nữa.
Ai ngờ đến ngày thứ hai họ đến lại thì đã không thấy bóng dáng hắn đâu nữa, trong phòng ngoài một đống bừa bộn ra thì không có gì, họ huy động tất cả mọi người tìm khắp nơi cũng không thấy.
Đến khi người quản sự bình tĩnh lại hồi tưởng, lúc này mới nhớ ra chiếc xe bánh mì đột nhiên đến ba ngày trước, tìm người đến nhà đó hỏi thì kết quả là nhà đó cũng không còn ai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT