[Xoa tay mong chờ, cuối cùng cũng có thể thấy được phong thái của chị gái "bình hoa di động" rồi.]
[BKing bất chấp tất cả để kiếm tiền, hành vi vô liêm sỉ không biết xấu hổ này, bao giờ mới dừng lại đây.]
[Tôi đến đây với thái độ phê phán, cầm sẵn giấy bút, ghi lại tội trạng.]
[Ờ, dù người ta có kiếm tiền thì cũng là dựa vào em trai, giới giải trí hiểm ác, ai mà chẳng có chút quan hệ, đâu cần phải cho rằng người ta như vậy.]
[Ôi ôi, thánh mẫu ở đâu ra vậy, chiếm dụng tài nguyên công cộng để trục lợi cá nhân, chính là hành vi vô đạo đức, còn không cho người ta nói sao?]
[Không phải, mọi người cũng hơi quá khích rồi, chuyện còn chưa rõ thực hư, lẽ nào không nên tận mắt chứng kiến rồi hãy đưa ra kết luận sao.]
[Haizz, anti fan của Kiều Nặc còn nhiều hơn cả gián, quen rồi, dù sao tôi không có thần tượng ai, chỉ xem tác phẩm, thành tựu âm nhạc của Kiều Nặc là rõ như ban ngày.]
[Thôi đi, tiếng r*n rỉ vô nghĩa cũng được gọi là âm nhạc, rác rưởi.]
Giữa những cuộc tranh luận khen chê lẫn lộn, Tiêu Lương gõ cửa nhà Kiều Nặc.
Người ra mở cửa là Kiều Nhất.
Cô mặc một chiếc váy liền thân màu đỏ được thiết kế tỉ mỉ, kiểu dáng ôm sát hở vai, khoe trọn những đường cong tuyệt mỹ.
Làn da trắng như tuyết kết hợp với chất liệu lụa satin màu đỏ tươi, điểm xuyết những đường thêu Tô Châu đơn giản, càng tôn lên vẻ thanh lịch, tao nhã.
Chỉ cần đứng đó thôi, khí chất cao quý, rực rỡ đã ùa đến, khiến nhân viên đoàn phim đứng ngoài cửa ngẩn người, ngầm lui ra ngoài để kiểm tra lại số phòng.
Vì những lời đồn tiêu cực tràn lan trên mạng về chị gái của Kiều Nặc, trước khi đến mọi người đều đang hình dung về ngoại hình của cô chị.
Hơn nữa, vì trí tưởng tượng về hình ảnh một bà nội trợ đã có gia đình quá rõ ràng, vậy cho nên theo định kiến họ cho rằng, chị gái Kiều Nặc kiểu gì cũng phải tầm tuổi ngoài 30.
Cho dù có gen trội đi chăng nữa, cùng lắm cũng chỉ là không quá già dặn, đẹp ở mức bình thường.
Tuyệt đối không ngờ rằng sẽ là một người phụ nữ tuyệt sắc như hoa sen vừa nở, mang vẻ đẹp thanh tao, cao quý như thế.
[Má ơi, có khi nào tổ chương trình đi nhầm nhà rồi không, người đẹp này là ai vậy?]
[A a a, chị ơi giết em đi, nhan sắc này em chấp nhận.
[Không phải chứ, chị gái Kiều Nặc trông như thế này sao?]
[Chắc chắn là đi nhầm nhà rồi.]
“Chào mọi người, tôi là Kiều Nhất, chị ruột của Kiều Nặc, mời mọi người vào.”
Kiều Nhất đứng sang một bên, ra hiệu cho đoàn phim vào nhà.
Tiêu Lương là người hoàn hồn trước tiên, ngại ngùng cười nói: “Xin chào, chúng tôi là tổ sản xuất chương trình 'Một Ngày Tươi Đẹp', xin lỗi làm phiền rồi.”
“Mời vào, Kiều Nặc đang thay quần áo, sắp xong rồi.”
Sau khi mời mọi người vào nhà, Kiều Nhất đưa cho mỗi người một chai nước, dịu dàng thân thiện, không hề có chút kiêu căng nào.
[Mẹ ơi, đúng là chị ruột của Kiều Nặc rồi.]
[Đường nét trên gương mặt chị gái và Kiều Nặc cũng khá giống nhau, chỉ là so với khí chất lạnh lùng của Kiều Nặc, chị gái trông có vẻ dịu dàng hơn.]
[A a a, tôi không quan tâm, tôi thích nhan sắc của chị, đẹp rạng rỡ lại bá đạo.]
[Chị gái xinh đẹp ơi cho em dính chút keo.]
[Mẹ ơi đẹp quá, tuổi ngoài 20 lại còn bị rụng tóc như tôi thật sự muốn khóc.]
[Xin chị chia sẻ bí quyết dưỡng da.]
[Khí chất của chị ấy nhìn không giống người bình thường chút nào, những người nói chị ấy đến ăn bám chắc là vì ghen tị.]
[Hừ, bây giờ người giỏi ngụy trang nhiều lắm, chị ta mặc đồ có phải hàng hiệu đâu, xem là người giàu cái gì?]
[Người giàu thật sự sẽ không mặc đồ có logo nổi bật, chỉ có nhà giàu mới nổi mới phô trương như vậy thôi.]
Không lâu sau, Kiều Nặc đi ra, nhìn thấy đoàn nhân viên đông nghìn nghịt, không khỏi nhíu mày.
Nếu không phải Cố Sâm hết lời khuyên nhủ, cộng thêm đạo diễn có ơn nhận ra tài năng của cậu, cậu thật sự không muốn để cuộc sống riêng tư của mình, phơi bày dưới con mắt của công chúng để người khác phán xét, nhất là bây giờ lại có thêm Kiều Nhất.
[Tới rồi tới rồi, "Duệ gia" mặt nặng mày nhẹ mang vẻ mặt thương hiệu xuất hiện]
“A Nặc, lại đây, đừng để mọi người chờ lâu.”
Trước tiếng kêu của chị gái, tất cả nhân viên đều nhìn về phía cậu.
Kiều Nặc tính khí tệ hại, hễ không vừa ý là trở mặt, thậm chí không ít lần động tay động chân, nên mọi người vẫn có chút e dè.
Khi nhìn thấy "ông hoàng kiêu ngạo" nghe chị gái gọi liền ngoan ngoãn đi đến, ánh mắt mọi người nhìn nhau đều tràn đầy kinh ngạc.
Quả nhiên vẫn là kìm hãm từ huyết thống mà!
[Mẹ ơi, "Duệ gia" cũng biết nghe lời sao?]
[Ha ha ha, có khi nào là kìm hãm của huyết thống không, dù em trai có ngông cuồng đến đâu trước mặt chị gái cũng chỉ là một con sâu con.]
Kiều Nặc đứng bên cạnh Kiều Nhất, lạnh lùng nói với nhân viên: “Muốn quay gì thì nhanh lên, đừng lề mề.”
"Vâng, được ạ." Tiêu Lương cười đáp lời.
Kiều Nhất vỗ một cái vào gáy Kiều Nặc, “Ăn nói với nhân viên kiểu gì vậy, không có lễ phép, xin lỗi đi!”
"Chị có thể đừng động tay động chân không!" Kiều Nặc vừa tức vừa xấu hổ, tại sao chị ấy không học cách giữ thể diện cho mình vậy chứ, “Tại sao phải xin lỗi, em có làm gì sai đâu!”
["Duệ gia" bị đánh kìa?]
[Đúng là đột nhiên quá.]
[Mà cũng rất tự nhiên :)]
[Ha ha ha, nhìn là biết bình thường không ít lần ăn đòn rồi, chị gái đánh quen tay, em trai phản ứng nhanh như chớp.]
[Cười chết mất, cảm giác những ngày sắp tới của Kiều Nặc sẽ không dễ sống đây.]
[Tôi ngửi thấy mùi "thương nhau quá cắn nhau đau" rồi.]
[Đánh nhau đi đánh nhau đi, tôi thích nhất xem hai chị em cãi nhau, chị gái nghiền nát em trai.]
Trong khi đám đông hóng chuyện đang phấn khích, Tiêu Lương cũng ngửi thấy mùi vị của chủ đề mới sắp ra lò.
Chỉ cần nhìn vào cách hai người đối xử với nhau, khẳng định là chị em ruột rồi, càng căng thẳng càng có độ hot, cơn sóng này ổn rồi.
“Nhiệm vụ hôm nay của chúng ta chủ yếu là phỏng vấn khách mời, hỏi một vài câu hỏi, ví dụ như hai vị đánh giá đối phương thế nào, cũng như nguyện vọng lý tưởng của bản thân, để khán giả hiểu rõ hơn về khách mời.”
Kiều Nhất gật đầu: “Ừm, không vấn đề gì.”
“Nhưng có một yêu cầu, đó là cần phỏng vấn riêng, đảm bảo câu trả lời của hai vị được chân thật hơn.”
Kiều Nặc cười khẩy: “Phỏng vấn riêng, để chúng tôi nói xấu nhau sao?”
Tiêu Lương nói: “Nếu hai vị có quan hệ tốt, thì làm sao có thể nói xấu nhau được?”
Kiều Nặc nghẹn lời, có chút lúng túng vì "gậy ông đập lưng ông".
Kiều Nhất liếc mắt nhìn cậu, “Em có phải bị thiểu năng không, sợ mọi người không biết quan hệ của chúng ta tệ ra sao à?”
Kiều Nặc: “......Vậy chị nói thẳng ra thì không ngốc à?”
Kiều Nhất: “Chị như thế gọi là chân thật, be real!”
Kiều Nặc với Tiêu Lương: “......”
[Phụt ha ha ha, cứu mạng, đây là hai chị em kỳ lạ gì vậy, còn bắt đầu mà đã tự bóc phốt không hợp nhau rồi!]
[Ha ha ha, chân thật đến mức không màng sống chết của em trai!]
[Xì, chẳng qua là diễn theo kịch bản thôi, tất cả đều vì độ hot.]
"Vậy ai bắt đầu trước đây?" Kiều Nhất hứng thú hỏi.