Trên bàn ăn nhà họ Kiều, cả gia đình đang vui vẻ ăn tối.
Trong lúc ăn, Kiều Nhất cố ý như vô tình nhắc đến việc Hoắc Thiên đã giúp đỡ lần trước, ông Kiều cảm thán: "Nếu không có ông Hoắc ra mặt, chuyện đó không biết còn phải ầm ĩ đến bốo giờ."
Kiều Nặc lộ vẻ áy náy, hối lỗi nói: "Xin lỗi bố, nếu không phải do Hắc Tử cố tình gây sự, vườn trà nhà mình đã không bị ảnh hưởng."
Kiều Viễn Sơn gắp cho cậu một miếng sườn xào chua ngọt: "Đồng nghiệp hay ghen ghét, giới của con lại càng phức tạp hơn gặp phải thì cứ giải quyết, đừng sợ, chỉ cần chúng ta không hổ thẹn với lương tâm không ai có thể vu khống được. Tương tự, nếu con vẫn muốn hát thì không thể dễ dàng bị đánh gục. Một khi đã chọn dốc hết sức, đừng có do dự sợ trước sợ sau."
"Dạ, con biết rồi, cảm ơn bố."
"Ăn đi."
"Cậu ăn đi, cậu giỏi nhất!" Bùi Chi Dực cũng gắp cho cậu một miếng súp lơ, cười híp mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play