Cậu bé nghiêm mặt, đè giọng nói sữa non xuống trầm giọng: “Mẹ đoán cậu của con bây giờ chắc chắn giống như con mèo xù lông, quay vòng vòng tìm đuôi để cắn, Đậu Đậu có thể giúp mẹ đi an ủi cậu không, cho cái tên nhát gan kia một cái ôm hoặc là thổi cho cậu mấy câu nịnh nọt để cậu vui vẻ, nếu không tối nay chắc chắn cậu sẽ không thể ngủ được, đợi ngày mai tổ chương trình đến đón người lại mang bộ mặt không tỉnh táo làm mất mặt nhà họ Kiều chúng ta.”
Cậu bé đột nhiên quay đầu nhìn về phía khoảng không bên trái: “Được không Đậu Đậu?”
Cục bột nhỏ lập tức đứng dậy, chạy đến đứng ở khoảng không đó, tươi cười trả lời: “Không thành vấn đề mẹ ơi, Đậu Đậu nguyện ý phục vụ cho mẹ ạ.”
Cục bột nhỏ lại quay sang đứng đối diện, tự đưa tay sờ đầu, đè giọng nói xuống: “Bé ngoan quá, đi đi, chậc, đàn ông con trai to xác thế mà lại cần trẻ con an ủi, thật không dám nhìn, nhà họ Kiều chúng ta sợ là sắp phải lụi tàn mất thôi.”
Sau khi kể lại đoạn nói chuyện già trước tuổi kia, cục bột nhỏ trở lại bình thường, báo cáo với Kiều Nặc: “Trên đây là bản gốc lời của mẹ, cháu học có giống không ạ?”
Kiều Nặc trố mắt xem hết, lập tức vừa đau lòng vừa buồn cười: “Không thể nói là giống, mà là giống y đúc.”
Cái biểu cảm chê bai mà lại mang theo vẻ giận mình không nên thân của Kiều Nhất, đã được cục bột nhỏ nắm bắt cực kỳ chuẩn xác, cậu đã có lúc tưởng rằng đó là Kiều Nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT