“Kiều Nhất, buông em ra, chị lại lên cơn gì đấy hả?!”
Kiều Nặc giống như con cá bị ném lên bờ, ra sức giãy giụa và phản kháng.
Kiều Nhất nhảy xuống khỏi người cậu, ném cái máy tính bảng lên lưng cậu, rồi lại ngồi xuống ghế sofa, rút điện thoại ra chuyên tâm lướt mạng, thậm chí còn không cho cậu một cái liếc mắt.
Kiều Nặc tức tối ngồi dậy, chộp lấy máy tính bảng nhìn thử xem. Vừa liếc mắt cậu đã thấy ngay bài đăng đáng xấu hổ trên trang chủ của mình, đôi mắt mở to, vành tai nhanh chóng đỏ bừng.
Cậu vội vàng nhấp vào, chuẩn bị xóa đi nhưng giây tiếp theo hệ thống đã gửi đến cho cậu một thông báo mới--
@Kiều Nặc, cảm ơn em trai, yêu em lắm [hôn chụt]
Cậu thuận tay nhấp vào tài khoản của Kiều Nhất, thời gian đăng ký hiển thị là một tiếng trước!!!
Kiều Nặc đã có thể tưởng tượng ra cảnh bị anti-fan công kích, đây chẳng phải là chị em “plastic” chính hiệu, cố tình tạo chiêu trò để PR sao?
"Kiều Nhất, chị cố tình gây sự phải không, đã là mẹ rồi mà còn trẻ con như vậy!" Kiều Nặc giận dữ mắng mỏ.
Kiều Nhất không để ý nói: “Không phải cậu nói không quan tâm đến tiếng xấu sao, có thêm tôi một bài thì có sao đâu?”
"Không phải em lo cho bản thân em, mà là--”
Kiều Nặc vội vàng nuốt những lời tiếp theo trở lại.
Cậu giận dữ trừng mắt nhìn Kiều Nhất, hận không thể dùng ánh mắt giết chết cô.
Cô căn bản không biết lực sát thương của anti-fan!
"Là cái gì, sao nói được nửa câu lại dừng vậy?" Kiều Nhất giả vờ không biết mà truy hỏi.
“Không có gì!”
Kiều Nặc cụp mắt, nhìn lại vào màn hình, đúng như cậu dự đoán, đám anti-fan đã tới rồi.
[Ha ha, tôi đã nói rồi, tương tác của hai chị em nhà này toàn lộ ra mùi "plastic", chị gái này đúng là thật thà, còn không thèm che giấu ý định ăn theo nhiệt của mình, 6 điểm]
[Cười chết mất, vậy mà lại dùng tài khoản mới đăng ký để follow lẫn nhau, quá lộ liễu]
[Sao vậy, thật sự cho rằng kiếm tiền trong giới giải trí dễ thế sao, không còn mặt mũi nữa à?]
[Có tin nói chị cậu ta là Hoa kiều, nhưng nhìn cái kiểu lên weibo gà mờ này, không phải là giả mạo đấy chứ]
[Đâu đâu cũng có người xả vài câu tiếng Tây là tự coi mình là Hoa kiều, thấy quen rồi]
[Xem ra chị gái cũng giống như em trai, không có học thức mà còn phải gắng gượng ra vẻ, thật là trò cười cho thiên hạ]
[Nhưng mà nói đi thì cũng phải nói lại, tò mò muốn xem cái cô chị "não bã đậu" đó trông như thế nào quá]
[A, đừng mà, em trai đẹp trai như vậy, chị gái "dầu mỡ" chúng tôi không hẹn]
[Yo ho~ Bỗng dưng có hơi mong chờ hai người họ lên chung một khung hình rồi đó]
Kiều Nặc càng đọc thì bàn tay đang nắm chặt máy tính bảng càng dùng sức, hận không thể xông vào đập nát bàn phím của những người này, cấm chat bọn họ vĩnh viễn.
Cậu vừa định liên lạc với Cố Sâm để kiểm soát bình luận thì đối phương đã gọi đến.
"Anh, có thể--”
“Kiều Nặc, sao cậu có thể đăng cái bài đầy tính khiêu khích như thế, ngày mai đã phải ghi hình rồi, cậu sợ anti-fan không đến nhà gây sự à?”
Cố Sâm vốn định đợi đến khi chương trình chính thức lên sóng mới sai đội của mình tạo cục diện có lợi cho cậu, kết quả bài đăng của Kiều Nặc đã hoàn toàn phá hỏng kế hoạch của anh ta, khiến anh ta không thể không dẫn đội kiểm soát bình luận trước thời hạn.
Đội của anh ta có bôi đen thì cũng phải có giới hạn, còn đám anti-fan chân chính thì hoàn toàn không có lý trí, một khi đã chọc giận bọn họ thì sẽ chỉ có hại chứ không có lợi.
"Xin lỗi, lỡ tay." Kiều Nặc trực tiếp nhận lỗi, nhân tiện xoay người đi về phòng.
"Điện thoại của ai vậy?" Kiều Nhất lớn tiếng hỏi.
Kiều Nặc không trả lời, vẫn đang nghe Cố Sâm lải nhải và đi về phòng mình.
"Lỡ tay, cậu coi tôi là đồ ngốc à, có phải do chị cậu giở trò không, tôi biết ngay là cô ta không có ý tốt mà, cậu mau--”
Kiều Nhất đuổi theo em trai, trực tiếp giật lấy điện thoại của cậu, hỏi: “Cố Sâm à?”
"Chị trả điện thoại cho em!" Kiều Nặc muốn giật lại điện thoại nhưng bị ánh mắt sắc bén của cô làm cho sợ hãi, lập tức không dám làm gì nữa.
Cố Sâm trong điện thoại nghe thấy giọng của cô, ngẩn ra một lát rồi ôn hòa nói: “Là tôi, tôi có một số chuyện muốn nói với A Nặc.”
“Bài đăng đó là do tôi đăng, không liên quan gì đến A Nặc.”
Kiều Nặc nhìn cô một cách phức tạp, sau đó lại nghe thấy cô nói: “Không phải chúng ta đã nói chuyện trong thang máy rồi sao, anh nói không quan trọng là tin đen hay tin trắng, chỉ cần có thể tạo chủ đề là tốt, tôi chỉ làm theo lời anh nói, có gì sai à?”
Một câu nói khiến Cố Sâm như gà mắc tóc, trí nhớ nhanh chóng quay trở về cảnh tượng ngày hôm qua, nụ cười âm u của cô khi đó cuối cùng cũng có lời giải thích.
“Ờ thì, nói thì nói vậy thôi nhưng cũng phải phân biệt chủ đề tốt xấu chứ, cái tối nay rõ ràng là đang kéo thù hận đấy, đối với cô cũng không có lợi gì mà.”
Cố Sâm trầm mặt, giọng điệu vẫn không giấu được sự lo lắng.
Đột nhiên anh ta cảm thấy người phụ nữ này không hề đơn giản, thậm chí còn khó đối phó hơn anh ta tưởng tượng.
“Kéo thù hận sao? Tôi lại không thấy vậy, tôi hỏi anh nhé, Kiều Nặc có bị giảm fan không?”
Cố Sâm nhìn số lượng fan đang không ngừng tăng lên, lắc đầu: “Không có, vẫn đang tăng.”
“Vậy độ hot của Kiều Nặc có giảm không?”
Cố Sâm xem lại các hot search trên trang chủ, phát hiện Kiều Nặc vậy mà đã lên bảng.
#Chị em plastic, hợp sức kiếm tiền#
Hơn nữa còn trực tiếp treo ở vị trí thứ ba, còn được gắn thêm biểu tượng "hot".
Anh ta ngơ ngác lắc đầu: “Không có, lên hot search rồi.”
“Lên hot search nghĩa là độ thảo luận bùng nổ, có phải chuyện tốt không?”
"Ừ, ừ thì là chuyện tốt." Nhưng anh ta vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
“Vậy thì không phải là xong rồi sao, tất cả đều đang phát triển theo kỳ vọng của anh mà, sao lại mắng A Nặc của chúng tôi, không phải bây giờ anh nên mau đi kiểm soát bình luận, tranh thủ hút thêm fan sao?”
"Ồ, ồ ồ ồ, đúng đúng đúng, tôi đi ngay đây." Cố Sâm cuống cuồng đáp.
“Ừ, vất vả rồi.”
"Không vất vả không vất vả." Cố Sâm gần như trả lời theo quán tính.
Đợi đến khi đối phương cúp điện thoại, anh ta mới ý thức được có gì đó không đúng.
Đệt, sao lại có cảm giác như tiểu đệ bị đại ca sai khiến vậy?!
Kiều Nặc máy móc nhận lại điện thoại từ tay Kiều Nhất.
Vẻ tự tin và kiêu ngạo của cô, không hiểu sao lại khiến máu nóng trong người cậu sôi lên.
Chị cậu thật ngầu, chỉ mấy câu đã khiến anh Cố hết giận thì thôi không nói, còn khiến đối phương nghe lời răm rắp đi kiểm soát bình luận, đúng là không ai bằng.
Nhưng đợi đến khi anh Cố hoàn hồn lại nhất định sẽ tự mắng mình là đồ ngốc, để chị cậu dắt mũi một cách dễ dàng như thế.
Nghĩ đến đây, khóe môi Kiều Nặc nhếch lên một nụ cười thần bí, cảm giác được người che chở thật tốt.