55.
“Xong rồi à, Toru?”
Hagiwara Kenji đang làm bài tập dở thì ngẩng lên, bắt gặp cậu thiếu niên tóc đen ở hàng đầu đã dừng bút từ lúc nào.
Chiyoya Toru chống một tay lên má. Khuôn mặt trắng trẻo vì thế mà hơi phồng lên, trông mềm mại như bánh mochi – nhìn thôi là đã muốn “test” độ đàn hồi. Ống tay áo kéo dài che gần hết bàn tay, đầu nghiêng sang một bên, miễncưỡng che bớt ánh mặt trời.
Tay còn lại thì bắt đầu xoay bút chán chường. Tia nắng xiên qua cửa sổ hắt lên hàng mi của cậu một lớp vàng mỏng — trông dường như vơi bớt phần nào sự cô độc.
Hagiwara nhìn cái chiêu chắn nắng “fake” này, suýt bật cười, nhưng nghĩ tới đống tài liệu tối qua vừa đào ra… lại cười không nổi.
Xung quanh Chiyoya Toru luôn có một thứ không khí kỳ lạ: ấm áp, lịch thiệp, nhưng lại pha chút xa cách khó nhận ra. Giống như cậu đứng dưới ô, qua một lớp sương mỏng mà trò chuyện với người khác. Ai cũng thấy cậu ấm áp hơn màn sương, nhưng chẳng ai nhìn rõ được vẻ mặt thật dưới chiếc ô ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT