Lã Nhất Hàng sải bước đuổi theo, ánh mắt lấp lánh, giọng nói đầy kiên định:
“Dựa theo quan sát của tôi, không đến năm năm nữa, nhà nước nhất định sẽ mở cửa thu hút nhân tài để phát triển đất nước. Chỉ cần cậu có đủ kiến thức, biến nó thành sức mạnh thật sự, thì hoàn toàn có thể rời khỏi núi này, hướng tới một thế giới rực rỡ hơn gấp trăm lần ngoài kia!”
Trên mặt Tô Đát Kỷ có chút dao động, biểu cảm khẽ buông lỏng, rõ ràng là đang dần bị thuyết phục.
Thấy nàng không còn lạnh nhạt như ban đầu, Lã Nhất Hàng tranh thủ thời cơ, bắt đầu dùng những điều có thể khiến một cô gái động lòng để vẽ nên viễn cảnh đẹp đẽ trước mắt.
“Cậu biết không, trong thành phố có một thứ gọi là chocolate, ngọt hơn cả kẹo đường mà năm trước bọn mình thắng được trong thôn, còn có công viên đầy hoa, thơm hơn cả đồi núi mùa xuân ở đây. Mấy cô gái trong thành đi dạo phố mặc váy áo xinh đẹp, cài trâm lấp lánh, mà ở đây thì cậu chưa từng thấy đâu…”
Hắn nói hăng say, vẻ mặt mê say, như thể trước mắt không còn là bờ tre rừng cỏ, mà là đại lộ rộng mở giữa đô thành hiện đại. Tô Đát Kỷ cũng bị cuốn theo, ánh mắt nàng mơ màng như đang lạc vào thế giới đầy sắc màu ấy.
“Chỉ cần tôi chịu học hành, là có thể vào thành phố?” – nàng gạn lại, giọng khẽ khàng nhưng chắc nịch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT