Sau khi tiễn đoàn người của Bạch Kỳ rời đi, Tần Miện mới quay lại tìm đến căn phòng của Lư Khâu Cung Dục theo như thư mời viết. Hắn gõ cửa ra hiệu một chút rồi đẩy cửa bước vào.
Trong căn phòng sang trọng tràn ngập mùi trầm hương quyến rũ, một thanh niên ăn mặc xộc xệch đang say rượu nằm trên tấm thảm lông cáo. Nửa thân trên tựa vào bàn vuông, những ngón tay dài gõ nhịp theo tiếng đàn.
Phía sau bức bình phong lụa mỏng là một người phụ nữ mặc áo xanh đang chơi đàn. Nàng có gương mặt thanh tú, má đào da trắng như tuyết, đôi mắt long lanh như nước, mày liễu uyển chuyển. Thân hình nàng thướt tha, phong thái kiêu sa như tiên giáng trần. Đó chính là hoa khôi nổi tiếng của Nam Xu Vận Quán và đệ nhất mỹ nhân kinh thành - Đỗ Toàn Khanh.
"Âm vang như tiếng chuông bạc, như ngọc rơi mâm ngọc, lại như tuyết tan hòa vào dòng sông, tuyệt." Lư Khâu Cung Dục thốt lên như mộng du.
"Bảy dây ngân vang, mỗi dây mỗi khúc... kết thúc, chỉ khiến người nghe cảm thấy bi thương từ tận đáy lòng."
Tần Miện khẽ đỡ trán, "Lại say nữa rồi."
Đỗ Toàn Khanh dừng tay đàn, nhẹ nghiêng người chào Tần Miện, "Tần công tử."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT