Thế thì ông bà nội Phù phải sợ chết khiếp. Trương Viện Viện phỉ báng ở trong lòng một câu sau đó nhìn Phù An An, “Em lấy thứ này ở đâu ra?”
“Mua Thổ Lâu được tặng kèm đó.” Phù An An vẫy vẫy tay, hỏa nhân đã ngoan ngoan trở lại đứng ở bên cạnh cô, “Không chỉ có một cái này, em chòn có 99 cái nữa, nếu như chị không nhắc nhở suýt chút nữa em đã quên mất rồi!”
“Chị nhắc nhở em khi nào vậy?” Trương Viện Viện nhìn cô đang đùa với lửa liền lùi ra xa một chút nhưng ngay sau đó đột nhiên bừng tỉnh: “Đợi đã! Cái gì gọi là mua Thổ Lâu được tặng quà? Tại sao Thổ Lâu lại biến thành của em luôn rồi?”
“Nó vẫn luôn là của em mà. Nó là một đạo cụ thực tế được em mang ra từ một vòng của trò chơi!”
“Lớn như vậy!” Tha thứ cho Trương Viện Viện kiến thức ngắn, không khống chế được tiếng nói của chính mình, ai có thể nghĩ tới Thổ Lâu lại là một cái đạo cụ trong trò chơi.
Suy nghĩ một chút bản thân cô ấy chỉ ngẫu nhiên cơ duyên lấy được trứng thuấn di rồi lại nhìn một chút cái Thổ Lâu này. Tiếp đó cô ấy ôm lấy Phù An An, “tiểu béo, Phù ba ba, chị vẫn luôn cho rằng bốn thủ hạ của Phó Ý Chi mới là đại lão, em chỉ là người thêm cho đủ số, không ngờ em mới là một cự đại lão! Không đúng, là một địa chủ! Toàn bộ Thổ Lâu là của chúng ta hả?!”
“Đó là của em.” Phù An An uốn nắn lời nói của cô ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play