Phù An An nhìn kỹ hơn vào bộ phận Thí Thiên Thần Ma bộ của cô. Khá lắm, ban đầu chỉ có một cái bàn cùng ghế gỗ, bây giờ thực có thêm rất nhiều thứ. Nội thất cứng rắn làm bằng bùn trong sân bên dưới là vật tư hữu của mấy ông bà cụ, bọn họ đã chuyển đến đây mấy cái bàn và ghế đẩu bằng bùn.
Còn có những mầm đậu mà mấy bà lão đã dày công trồng ra bằng phân chuồng. Nó mảnh mai nảy mầm, đặt ở góc cửa ra vào, loại cây xanh hiện nay rất quý, màu xanh mong manh dễ thấy còn phảng phất mùi vị phân giàu chất dinh dưỡng. Ai nha! Vì sự quý giá của nó, Phù An An sẽ không định chạm vào nó.
Ngoài ra, trên bàn làm việc còn có nhiều giá cắm bút và đồ trang trí bằng gỗ, trên bức tường đối diện còn có một đôi câu đối – Hải Nạp Bách Xuyên.
“Thời đại này, ai lại lãng phí làm ra cái đồ chơi này vậy?” Nhìn bức thư pháp và bức tranh được đóng khung, Phù An An cảm thấy ở giữa đám các cụ ông cụ bà vẫn có một người bại gia.
“Cái này hả, là phó đại lão gia gia tặng.” Trương Viện Viện trả lời: “ Phó gia gia viết xong còn tự mình đem tới đây treo, nói rằng chúng ta cũng là một bộ phận đường đường chính chính. Mặc dù có ít người nhưng cũng phải chú ý vẻ bề ngoài một chút.”
Phù An An: “... Hèn chi em cảm thấy chữ này làm sao có thể viết đẹp như vậy? Đẹp, rất hợp với khí chất của chúng ta!”
Cô chắp tay sau lưng gật gật đầu, sau đó có nhìn về phía trái cây tươi để trên bàn, “cái này cũng là do Phó gia gia tặng sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT