Dương Kiệt mờ mịt nhìn bốn phía. Hành lang bệnh viện có tường trắng, lan can đỏ và gạch đen. Lúc này trong hành lang chỉ có hai người bọn họ, ngọn đèn trên đầu lung lay, đèn báo an toàn trong góc phát ra ánh sáng xanh lục, hình như hơi thiếu hơi người thì phải?
Dương Kiệt lùi lại, hy vọng đến gần Phù An An hơn. Cậu ta cẩn thận giữ cánh tay Phù An An, “Lão đại, cô phát hiện được gì hả?”
Phù An An đút tay vào túi nhìn tấm biển ở đầu cầu thang - tầng bốn, đây đã là lần thứ bọn họ hai đi qua.
“Tiếp tục đi lên.” Cô nói một cách bình tĩnh.
Dương Kiệt nhìn theo ánh mắt của cô thì thấy biển số cầu thang, ngay lập tức im lặng nhắm mắt theo sát Phù An An từng bước một. Lại đi lên thêm một tầng sau đó bọn họ vẫn như cũ về tới tầng thứ tư.
Quỷ đả tường! Dương Khiết sắc mặt đột nhiên tái nhợt, khẩn trương nắm lấy ống tay áo của Phù An An.
“Có thể nhẹ nhàng hơn một chút được không? Quần áo của tôi suýt nữa bị cậu kéo rách rồi.” Cô nhìn bộ quần áo như dưa chua của mình trong tay cậu ta, có chút không nói nên lời: “Trước mặt nữ sinh, cậu có thể mạnh mẽ hơn một chút được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT