Vừa uống thử đã uống một họng to, ngọt ngào thì có ngọt ngào nhưng chỉ sau một giây, vị ngọt đó lập tức biến thành chua, từ chua thành đắng.
Đối diện là Lục Thâm nhìn thẳng vào cô, Phù An An đột nhiên muốn nôn nhưng lại không dám nôn, mặt biến thành một chữ “囧”, đột ngột nuốt xuống ngụm nước ép dây leo. Vừa đắng vừa khó chịu, ghê tởm đến mức cô muốn nôn mửa.
“Dễ uống không?” Lục Thần nhìn vẻ mặt của cô, nụ cười trên mặt cũng trở nên chân thành hơn một chút.
“Dễ uống.” Phù An An gật đầu, đưa cho anh những chai còn lại trong không gian, “Lục ca, anh có muốn uống thêm không?”
Đương nhiên Lục Thận sẽ không nhận, hắn ta chỉ vào những dây leo vô dụng còn sót lại, “Chiếc điệm của cô dệt rất tốt, những thứ này đủ để làm một tấm khác.” Nói hay đến ngay thẳng thậm chí không thèm thêm một chữ “làm ơn”.
Phù An An đá dây leo trên mặt đất, ngay lập tức đôi giày dính đầy lông tơ màu trắng. “Đủ thì đủ nhưng mà rất phiền toái.”
Phù An An xoa ngón tay trước mặt hắn ta ra hiệu: “Lục ca có phải nên bày tỏ một chút? Cho một cái đạo cụ... hay đại loại như vậy.” Mặc dù người đối diện là kẻ thù truyền kiếp của đại ca cô nhưng điều này cũng không ngăn cản cô da mặt dày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT