“Chào anh Lục!” Giọng nói đầy khí thế và mạnh mẽ này, không hổ là Phù An An, miệng mồm đặc biệt nhanh nhẹn, “ “Xin hãy chiếu cố tôi nhiều hơn trong khoảng thời gian tiếp theo.”
Cô nở một nụ cười thân thiện với Lục Thận – khi cô tìm thấy Phó ca của cô thì lòng tốt sẽ trở thành lòng tốt hạt nhân.
Trong lòng đất, ở giữa vẫn là chiếc hộp gỗ, trong đó có 4 chiếc bánh mì. Phù An An lấy bánh mì ra, dừng một chút, đưa một cái cho Lục Thận, “Muốn ăn không?”
“Cảm ơn.” Không nói hai lời liền trực tiếp cầm lấy, thật sự không hề khách sáo với cô một chút nào.
Đơn giản ăn một chút gì đó, Phù An An cầm xẻng bắt đầu đào cái hầm tiếp theo. Bên đây có hai cái đèn pin. Trên thực tế chỉ cần hai hoặc ba cái đèn pin là đủ rồi, trong danh sách vật tư nó là thứ duy nhất không cần thiết. Cô cảm thấy thu hoạch của ngày hôm nay miễn miễn cưỡng cưỡng chấp nhận được. Nhưng không ngờ lại nhận được một lời khen “không tồi” của Lục Thần.
Như thế nào mà đã là “không tồi” hả?
Hoạt động tiếp theo của Lục Thận khiến cô phải mở rộng tầm mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play