Nghiêm Sâm Bác cũng mới tìm được Phó Ý Chi vào ngày hôm qua. Mọi việc có thể diễn ra suôn sẻ như vậy là nhờ vào Phù An An chạy lòng vòng loại bỏ hai đáp án sai. Bây giờ tất cả họ đều ở đây chỉ còn lại Phù An An.
“Nếu chúng ta đã cách cô ấy gần như vậy, chúng ta có thể đi phía trước tìm một chỗ nghỉ ngơi, định vị mở một lần nữa là có thể tìm được.” Phạm vi càng nhỏ, mục tiêu càng rõ ràng hơn. Nghiêm Sâm Bác đề nghị. Mọi người đã đi đường quá lâu, bây giờ họ đều cần được nghỉ ngơi. Ngày mai không biết lúc nào lại xảy ra một trận ác chiến nữa.
“Ừm.” Phó Ý Chi gật đầu.
Bọn hắn đi tới thị trấn nhỏ gần nhất ở trước mặt. Một đội lớn mấy chục người đi trên đường, chỉ cần là người có đầu óc sẽ không dám đi khiêu khích.
Nghiêm Sâm Bác nhìn xung quanh sau đó lựa chọn một cái siêu thị. Anh ra hiệu cho những người phía sau đến đuổi những người từ bên trong ra ngoài. Họ lấy quần áo từ bên trong ra, thay bộ quần áo ướt rồi lấy đủ bánh mì cho mình từ các kệ trong siêu thị. Điều đáng nói là trong một siêu thị lớn như vậy, thực phẩm duy nhất trên kệ chỉ có bánh mì.
Tô Sầm cầm một miếng bánh mì ngồi cạnh Từ Thiên, thuận miệng phàn nàn : “ Tôi bánh mì sắp đến nôn ra rồi, không biết chúng ta có thể cải thiện bữa ăn sau khi tiểu An An đến không.”
Nghe vậy, Từ Thiên ngẩng đầu lên liếc nhìn Tô Sầm. Không có máy tính ở bên cạnh trông anh ấy hơi ngu ngơ, “Tại sao cậu chỉ nghĩ đến ăn? Sao không nghĩ xem có thể cải thiện đồ ăn cho An An hay không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play