Năm người mở to hai mắt không thể tin được ngã xuống.
Phù An An bước lên phía trước thu thập vật dụng của họ. Cô nhìn Lý lão chuột và người đàn ông râu quai nón chết không nhắm mắt, “ Hy vọng lần sau có thể hợp tác với hai người để thông quan.” Nói xong, cô thu dọn đồ đạc rời đi.
Đã năm sáu giờ sáng rồi. Từ ban ngày đến giờ, cô không được nghỉ ngơi nhiều. Trong số rất nhiều phòng, cô chọn một phòng chứa tạp vật. Mặc dù ngủ như thế sẽ rất khó chịu nhưng trốn trong đó khó bị phát hiện nhất. Cô đã làm một ít báo động rồi dựa vào vách tường ngủ thiếp đi.
Ầm ầm -- Có tiếng sấm rền bên ngoài.
Phù An An dụi dụi mắt đứng dậy, bên ngoài mưa rất to. Căn phòng cô đang ở nằm trong khu vực trũng thấp, nước mưa đã tràn vào. Cô nhìn ra bên ngoài, cơn mưa nặng hạt che khuất hoàn toàn tầm nhìn của cô.
Bên cạnh có một tòa nhà ba tầng.
Phù An An chạy hai bước trong mưa lao vào tòa nhà đó, đầu tiên cô kiểm tra từng tầng để xác định không có người ở đó, sau đó vào phòng ngủ để tìm một bộ quần áo khô. Bộ quần áo này quá lớn, ngay cả khi cô mặc áo chống đạn ở bên trong thì nó vẫn hơi to. Cô phải kéo cả ống quần cùng với tay áo lên, nhìn có chút lỏng lỏng lẻo lẻo nhưng mà vẫn thoải mái, ấm áp. Cô không có yêu cầu quá lớn đối với quần áo, chỉ cần khô ráo với đừng đụng tới vết thương của cô là được rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT