Sau lưng truyền đến tiếng kêu rên. “Tiểu Hoa muội muội, em ra tay thật nặng nha.”
Diệp Trường Phi vươn tay, dùng sức nhéo nhéo mặt của cô, “Nhưng không sao, đã rơi vào tay anh rồi, xem Diệp ca ca có chăm sóc tốt cho em không.”
Ngay sau đó, Phù An An mở miệng cắn mạnh vào miệng hổ khẩu trên tay phải của hắn ta. Máu chảy ra nhanh chóng, gần như cắn đứt cả miếng thịt.
Diệp Trường Phi vội vàng mở miệng của cô ra, thu tay về: “Nhìn như quả đào, kỳ thực lại là một con sói nhỏ.”
Phù An An trừng mắt nhìn hắn, “Chờ một chút, hoặc là ngươi giết ta, hoặc là ta giết ngươi.”
“Tiểu Hoa muội muội sống thực thông suốt nha.” Diệp Trường Phi lấy ra một chiếc khăn tay màu trắng, bịt mũi và miệng của cô. Mùi cay nồng làm tê liệt thần kinh con người, ý chí không địch nổi sự bào mòn của thuốc mê.
Diệp Trường Phi ôm người đã hôn mê mềm nhũn, vươn tay sờ sờ gò má của cô, “Tiểu Hoa muội muội đang ngủ là đáng yêu nhất.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT