“Không cần, tôi đi với anh.” Phù An An đặt ba lô xuống, cởi bỏ quần áo bảo hộ và trang bị trên người, bình tĩnh nói.
Bên trong và bên ngoài rạp chiếu phim được kết nối bởi một hành lang hẹp dài. Bọn họ còn chưa bước qua hành lang đã nghe thấy bên trong có tiếng bước chân.
Mười sáu, mười bảy người bước ra, có người cầm gậy gỗ, thanh sắt, có người còn hùng hổ kéo ghế đẩu. Lưu Tôn Dương dẫn đầu im lặng không lên tiếng đánh giá bọn họ,”các ngươi từ đâu tới?”
“Tiểu huynh đệ đừng quá khẩn trương, chúng tôi chỉ ở lại một đêm, ngày mai sẽ đi.” Trương Trạch Đống lấy ra một bao thuốc lá với nụ cười trên môi, đưa một điếu cho những người ở phía đối diện.
Trên thực tế, một tên giảo hoạt đã làm quản lý được năm năm thì rất biết đưa đẩy so với một thanh niên mới bước vào xã hội như Lưu Tôn Dương.
“Chỉ ở một đêm sao?” Lưu Tôn Dương ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc, “các ngươi chuẩn bị đi chỗ nào?”
“Muốn đi chỗ nào tôi còn phải báo cáo với cậu sao?!.” Trương Trạch Đống vẫn duy trì nụ cười nói: “Cậu chỉ cần hiểu rằng chúng tôi chỉ ở tạm thời và chúng tôi không có hứng thú với các người.” Lời nói này rất lễ phép nhưng vừa nghe đã làm người ta thấy khó chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play