“Không được, quá giòn.” Con tàu trông ở bên ngoài có vẻ ổn nhưng thực tế nó đã mục nát. Ngay cả cô cũng chở không nổi, chứ đừng nói chi đến những người khác. Ngồi thuyền nhất định là không thể được .
Bơi qua sao? Khoảng cách giữa hai bên bờ sông là hơn 200 mét và họ đang mặc quần áo bảo hộ, điều này rất khó khăn cùng với hệ số nguy hiểm khá cao nên cũng không thể thực hiện được. Chỉ có thể đổi đường đi.
“Đổi đường đi.” Suy nghĩ của Phù An An tình cờ giống với suy nghĩ của Phó Ý Chi. Con sông lớn này cũng có thể đi vòng qua nhưng khoảng cách hơi xa hơn một chút.
Hai người cũng đã dự đoán tình xuống xấu nhất, trên đường chậm trễ nhiều thêm một ngày. Cách đó không xa bên kia sông là viện nghiên cứu, chỉ cần qua sông thì rất nhanh sẽ đến nơi.
Khi màn đêm buông xuống, họ hiện cần tìm một nơi để ở lại, tiếp đó sẽ rời đi vào ngày mai.
Bên trong một rạp chiếu phim. Một nhóm người đang ngồi trên mặt đất, bảo vệ bếp lò tạm thời được xây dựng ở giữa. Bếp lửa đang cháy hừng hực bằng nhiên liệu gỗ và vải, bên trên đang nấu cháo.
Một đám người vừa đói vừa sợ nghe được hương vị nhạt nhẽo của cháo gạo lại không khống chế được nuốt nước bọt. Tuy nhiên, không phải tất cả mọi người đều có thể ăn cháo này, trong số đó có một số người trẻ tuổi cầm bát múc cháo trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT