Ngày hôm sau, Phù An An với một bộ đồng phục cực kỳ tồi tàn, mái tóc xù trên đầu cùng khuôn mặt nhợt nhạt đi đến nhà ăn. Bởi vì sự kiện anh dũng khi làm nhiệm vụ cho nên mọi người đối với cô nhiệt tình hơn rất nhiều.
Cô vừa vào cửa đã có người chào hỏi: “Phù lão đệ, sao hôm nay giờ này ngươi mới tới đây, trông không giống phong cách ăn cơm mỗi người của ngươi nha!”
“Phù lão đệ hình như bị rút nhỏ lại thì phải? Quần áo đồng phục sao lại lớn hơn hai vòng rồi?”
“Phù lão đệ có bộ dáng giống như thận hư vậy! Tối hôm qua nằm mơ thấy tiểu cô nương nào đúng không?” Mọi người vui tươi hớn hở nói, không ngừng bày ra những trò đùa tục tỉu.
Phù An An không có mơ thấy tiểu cô nương, tất cả những gì cô mơ thấy đều là phim kinh dị. Kích thước đồng phục không phải do người bị thu nhỏ mà là mượn được quần áo của chỉ huy. Ống quần của cô đã được xắn lên hết, phần thân trên thì rộng thùng thình, đến sáng nay cô mới nhận được đồng phục đội mới.
“Thực ra trong kho hàng còn rất nhiều quân phục, nhưng kích cỡ của ngươi thực sự quá khó tìm, suýt chút nữa ta phải đi hỏi đội nữ bên cạnh xem họ có hay không.” Đại thúc quản lý kho đồng phục của đội nói với cô sau đó đưa hết ba bộ đồng phục cùng kích cỡ cho cô. Dù sap những người khác cũng không thể sử dụng được đồ nhỏ như vậy!
Cứ như vậy, một bồ đồ của Phù An An đổi thành ba bộ, cộng lại còn nhiều hơn quần áo của quan chỉ huy. Cô cất mấy bộ dư thừa vào tủ rồi xách một bộ vào nhà tắm thay đồ. Sau khi khoác lên người bộ đồng phục vừa vặn, cô vẫn là một chàng trai trẻ tuấn t. Còn quân phục của chỉ huy, vừa vặn máy giặt đã sửa xong, ném hết vào cùng giặt sạch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play