Răng rắc, răng rắc—— thời điểm cô còn đang do dự thì có tiếng chìa khóa mở cửa. Nếu còn tiếp tục do dự thì cô sẽ bại trận! Phù An An đưa tay tùy ý chọn một chiếc quấn quanh người, sau đó nhảy lên giường, dùng chăn quấn chặt lấy mình.
Anil mở cửa trong giây tiếp theo. Lúc này, khăn tắm rơi trên mặt đất, cửa tủ quần áo không đóng, trong phòng tắm còn có một đống quần áo ướt... Đối với một người ngay cả sách cũng xếp thành hàng, Phù An An cảm giác mình sắp xong đời, nhất định sẽ bị mắng cho một đốn.
Trên thực tế, mắng mỏ một trận cũng không sao, vấn đề là phải đứng dậy ra khỏi giường! Cô chỉ mặc một bộ quần áo, đi ngoài coi như xong! Phù An An nhắm mắt lại, giả vờ như mình đã ngủ nhưng thực chất là chờ bị kết án. Trong đầu cô cũng đang điên cuồng nghĩ cách ngụy biện sau khi bị phát hiện.
Ai nha, cô cùng Anil, ai sẽ lợi hại hơn? Thực sự là không thể giết NPC để diệt khẩu à! Trong đầu của Phù An An suy nghĩ lung tung lại không dám mở mắt ra.
Bên kia, Anil vừa mở cửa thì thấy một bóng người màu trắng đang lao lên giường. Đôi mắt của anh dừng lại trên chiếc khăn tắm trên mặt đất trong vài giây, rồi anh nhìn vào tủ quần áo đang mở, thiếu một chiếc áo sơ mi trắng trong bộ quần áo của anh. Người đàn ông cầm lấy chiếc khăn tắm còn hơi ướt sau khi tắm, tỏa ra mùi thơm của sữa tắm. Anh liếc nhìn phòng tắm phía sau, nhìn vết nước đọng trên sàn nhà cùng quần áo chưa kịp lấy đi do quá vội vàng.
“Máy sấy quần áo bị hỏng rồi sao?” Anh hỏi câu này chắc chắn biết cô vẫn chưa ngủ.
Phù An An mở mắt ra, ‘ừ’ một tiếng, còn cố nhấn giọng mũi giả vờ như mình vừa mới ngủ thiếp đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT