Phù An An đi từ đầu đến cuối con đường dài ở ốc đảo, rất nhiều nơi dường như đã sụp đổ hoặc bị đốt cháy, tất cả đều là đống hỗn độn sau trận chiến hôm đó.
Trên đường có rất nhiều xác chết. Một số được chất đống, một số nằm rải rác trên mặt đất. Không cần nghĩ cũng có thể biết tình huống này là do những người chơi kia gây ra sau khi cô đã chạy trốn. Cô đã rời đi nhiều ngày như vậy, toàn bộ ốc đảo có khả năng không còn một người sống sót.
Phù An An đi tới đi tới cuối cùng dừng lại trước căn nhà nhỏ hai tầng duy nhất ở đây. Một phần của tòa nhà nhỏ đã bị sập, cổng cũng bị đâm sập rồi đốt cháy, bên trong hỗn độn.
Phù An An cau mày nhìn nó rồi bước vào. Hơn mười ngày trước, trong tiền sảnh vẫn còn chật ních người, bà chủ lòng dạ hiểm độc sắc mặt nghiêm nghị ngồi đó gãy bàn tính. Hiện tại bàn tính đã bị đá vào chân tủ, còn có bàn, ghế và băng ghế dài đều bị phá hủy.
Ngay khi cô bước vào một trong những ngôi nhà không bị sập, cô cảm thấy có một cơn gió sau gáy. Cô nhanh chóng duỗi tay ra đỡ, đồng thời quay người vươn tay tóm lấy cổ kẻ tấn công.
“Đừng giết hắn, là người mình!” Đó là giọng nói của bà chủ tâm đen. Và người đã tấn công cô là người đàn ông có vết sẹo trong đội lạc đà, người đã như hình với bóng cùng cùng bà chủ tâm đen kể từ khi hắn ta trở lại nơi này.
Lúc này, bà chủ tâm đen đang ngồi ở trên giường, lưng dựa vào tường, trên người đắp một cái chăn, lúc này nhìn cô ấy rất xanh xao yếu ớt, mất đi thần sắc tinh thần nhiệt tình của lúc trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT