“Đừng đi nữa, chúng ta cũng mới vừa đi khỏi ốc đảo Bạch Mang, đến đó cũng không có nước, sẽ chết khát thôi.”
Phù An An nhìn những người ở phía xa, đứng đó ngây người một lúc, sau đó cô nhanh chóng đuổi theo họ, “Chờ đã, các người đều đến từ ốc đảo Bạch Mang phải không?”
Người phụ nữ chống gậy liếc nhìn cô rồi khẽ gật đầu.
Điểm dừng tiếp theo của cô chính là nơi đó! Bây giờ có hai lựa chọn, thứ nhất: đi theo họ đến ốc đảo bên cạnh; thứ hai: không bỏ cuộc, tiếp tục liều mạng đi tiếp! Phù An An vô cùng cốt khí lựa chọn cái trước.
Cô đã hết hi vọng, cô không muốn liều. Một là những người này thoạt nhìn giống như bất đắc dĩ phải dọn đi; hai là đi ốc đảo Bạch Mang đã không còn ý nghĩa thực tế gì, khi cần từ bỏ thì cô sẽ không do dự. Hơn nữa so với ốc đảo Bạch Mang thì cô càng thích nơi ở lúc đầu hơn.
Thế là cô quẹo cua từ từ đi theo sau những người dân tị nạn này. Với tư cách là người gia nhập nửa đường, cô không được chào đón trong thương đội, nhất là khi trên người không có đồ dùng, bị tất cả những người ở đây đề phòng. Nếu không phải bởi vì cô một thân một mình, hơn nữa còn là nữ thì có lẽ đã bị đám NPC trẻ tuổi và mạnh mẽ kia đá đi. Ngay cả khi cô bị bọn họ đề phòng thì cô vẫn muốn đi theo phía sau của đoàn lạc đà này. Đoàn lạc đà chạy nạn này trông giống như một đoàn động vật di cư.
Trò chơi ngày thứ 11
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT