Vân Vãn vào thời khắc then chốt rốt cuộc cũng tìm được linh ấn, vội vàng vuốt lại mái tóc rối bời, giơ tay sờ lên mặt, xác nhận dung mạo đã được che giấu ổn thỏa, lúc này mới lảo đảo đứng dậy quay đầu lại.
Chỉ thấy Tạ Thính Vân trong bộ huyền y đứng sừng sững giữa trời tuyết trắng xóa, tuyết lớn theo gió tạt tới lại không hề khiến dáng người thanh tuyển ấy lay động chút nào.
Vân Vãn không dám hé răng, trong khoảnh khắc ấy, nàng không chắc Tạ Thính Vân có nhìn thấy gì hay không, lại càng lo hắn sẽ phát hiện điều gì đó bất thường. Do dự một hồi, nàng chỉ đành gượng gạo nặn ra một nụ cười cứng ngắc.
Tạ Thính Vân không nói gì, Vân Vãn chỉ có thể căng da đầu tiếp lời:
“Ta không cẩn thận rơi vào một tiểu bí trận, lại không liên hệ được với ai, vất vả lắm mới ra được, các ngươi có phải đã tìm ta rất lâu rồi?”
“Đúng là rất lâu.” Ánh mắt hắn quá mức rõ ràng, khiến lòng nàng không khỏi chột dạ.
Tạ Thính Vân nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play