Tạ Thính Vân đắn đo mãi, cuối cùng vẫn ngồi.
Hắn tự niệm khinh thân chú, còn Vân Vãn thì treo hắn như một món vòng cổ nhẹ nhàng trên cổ mình. Một người khiêng, một người cưỡi, một người mặt vô cảm, người kia thần sắc đạm nhiên, cứ thế ung dung bay ngang qua một đường tu sĩ, khiến người ta nhìn mà không biết nên khen hay nên cười.
Để tránh gây chú ý, ba người chuyển sang đi bộ khi đến ngoại ô Địch Vân Thành.
Đến lúc chia tay cận kề trước mắt, Lý Huyền Du có hơi bịn rịn, dặn dò:
“Địch Vân Thành đầy rẫy bọn buôn người, hai ngươi nhớ kỹ, phải cực kỳ cẩn thận, nghìn vạn lần đừng để bị mấy tên môi giới lừa bắt đi bán.”
Địch Vân Thành nằm ngay vùng ranh giới giữa Ma Vực và tiên giới, địa thế hiểm trở, dân cư thưa thớt, yêu ma hoành hành tàn sát, ma vật tràn lan.
Dù các tông môn từng cố bảo vệ nơi này, nhưng cũng không chịu nổi từng đợt tấn công liên tiếp của yêu thú. Cuối cùng, tông môn cũng chán nản buông tay, bỏ mặc thành trấn, để người dân tự sinh tự diệt. Lâu dần, Địch Vân Thành cũng thành nơi tụ họp của đám buôn lậu, lái buôn đen và những kẻ buôn bán phi pháp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT