Hiện tại nhà họ Cố cũng chẳng phải là phần tử xấu bị điều xuống thôn như trước đây nữa, hơn nữa ở lần trước, khi họ đối mặt với cụ ông Cố, họ đã cảm thấy khá áp lực rồi, bây giờ thì chắc chắn cái áp lực đó sẽ lớn hơn nhiều.
Vậy nên bọn họ cũng hy vọng là được ở bên ngoài, nhưng họ cũng không muốn kéo chân con gái lại nên cái gì họ cũng đều nghe theo sự sắp xếp của cô.
Cố Việt đoán được ý của cô, nên anh cũng không ép cô: "Được, anh đã cho người tới dọn dẹp sạch sẽ cái căn nhà có điều kiện tốt nhất và lớn nhất rồi, bây giờ chúng ta sẽ tới đó ngay."
Giữa anh và Tổng Tiểu Sở là mối quan hệ yêu đương bình đẳng, nên anh cũng không mong người ngoài nói nhà họ Tống đang dựa thế nhà họ Cố bọn họ gì đó.
Đường Phụng cảm thấy tò mò nên hỏi: "Út bảo, con nhờ Tiểu Cố mua nhà giúp à?"
"Vâng, nếu mua nhà thì mọi người có thể tùy ý muốn làm gì thì làm, trồng các loại hoa, trồng một ít cỏ, hoặc là trồng ít rau gì đó. Nếu như mà con thuê nhà ở, có chủ nhà ở đó thì không thể tùy ý làm." Tống Sở gật đầu rồi giải thích với bà.
"Vậy mua một căn là đủ rồi, sao con lại mua nhiều căn như vậy chứ?" Đường Phụng lại hỏi cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT