Tống Sở đưa người nhà đến trạm xe lửa thủ đô, cả đám người với những hành lý lớn nhỏ.
Vừa mới bước ra thì họ đã thấy Cố Việt và Hoắc Khải đang đứng vẫy tay với họ ở cách đó không xa.
Họ vừa ra, thì Cố Việt đã chủ động đi tới xách hành lý trong tay của Đường Phụng và Tống Hữu Phúc: "Dì Đường, chú Tống, cả đường đi vất vả rồi."
Hai vợ chồng Đường Phụng tỏ vẻ hớn hở: "Không vất vả, mọi người đi xe lửa giường nằm, nên trò chuyện một lúc, rồi ngủ một giấc là đã đến nơi rồi."
Lúc trước bọn họ còn lo lắng rằng sau khi nhà họ Cố được khôi phục lại, Cố Việt - người con rể tương lai này sẽ thay đổi thái độ với bọn họ, nhưng không ngờ anh vẫn tỏ ra kính trọng họ như vậy, Út bảo thật đúng có mắt nhìn.
Từ đó tới giờ, hai người họ chưa từng đi ra khỏi nhà, chớ nói gì là tới thủ đô, vì vậy nên khi ở trên xe lửa, họ đã vô cùng hưng phấn và kích động, hoàn toàn không cảm thấy mệt mỏi tí nào.
Dĩ nhiên, cái này cũng có liên quan tới việc trước khi đi Tống Sở đã tìm người mua vé giường nằm giúp, nếu ngồi ghế ngồi cứng thì chắc hẳn hiện tại hai người họ sẽ không được hớn hở như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT