Dụ Ninh còn chưa kịp mỉm cười ấm áp đã nghe thấy thanh âm lạnh lẽo của nam tử vang lên: "Tránh ra."
Nói đúng hơn, người mở miệng kia còn chưa đủ để xưng là "nam tử", tuy đã có khí thế bức người, nhưng trong giọng điệu vẫn mang theo đôi phần non nớt.
Ánh mắt hắn lộ ra vài phần âm trầm hiểm độc khiến Dụ Ninh thoáng sững sờ, nụ cười trên môi cứng lại. Trong lòng thầm lẩm bẩm: nếu ngươi lúc nào cũng có thể giữ vững bộ dạng cao lãnh thế này, bản cô nương há lại không muốn tránh xa?
Nàng ôn tồn khuyên: “Thiếu gia, không đắp chăn rất dễ bị nhiễm lạnh.”
Sở Cẩn chỉ liếc mắt nhìn nữ tử nọ một cái, nụ cười nàng tươi rói như hoa nở trong nắng sớm, hắn liền nghiêng mặt đi, để lại cho nàng một bóng lưng lạnh lẽo.
Vậy là ý hắn là đồng ý hay không đồng ý đây? Tuy đang là mùa hè, nhưng gió sớm vẫn mang theo hơi lạnh nhè nhẹ, Dụ Ninh ngẫm nghĩ một thoáng, rốt cuộc vẫn nhấc chiếc chăn nhẹ nhàng phủ lên người hắn, chỉ là không còn động tác nhanh nhẹn, dứt khoát như vừa rồi nữa.
Đã tỉnh hẳn, nàng cũng không có ý định nằm lại, thu dọn đệm chăn đơn giản rồi mở cửa bước ra ngoài phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT