Lần này, e rằng con gái của bà thực sự đã bị chèn ép đến tận xương tủy. Nếu không phải thế, với tính tình thường ngày của nó, hẳn đã sớm thay ca ca và nha hoàn cầu tình, chứ đâu đến nỗi cứ ngồi lặng im bên cạnh, cả một câu cũng không thốt ra như bây giờ.
Nhìn thấy dáng vẻ ấy, tâm tình của Liễu phu nhân vừa chua xót vừa có phần vui mừng. Vui vì sau bao nhiêu năm, con gái rốt cuộc cũng trưởng thành hơn đôi chút. Nhưng xót, là bởi chuyện khiến nó trưởng thành lại khiến bà đau thắt lòng.
An bài xong xuôi mọi việc, Liễu phu nhân bèn phất tay cho lui hết hạ nhân, định bụng sẽ cùng ái nữ hảo hảo tâm sự đôi điều, cũng muốn mở lời khuyên giải an ủi. Thế nhưng bà chẳng ngờ, chưa kịp nói bao câu, Dụ Ninh đã thốt ra một lời khiến bà suýt tưởng lỗ tai mình nghe nhầm.
Hai người ngồi trong đình hóng mát, gió nhẹ lướt qua, màn lụa mỏng theo gió mà phất phơ. Bốn bề yên ắng, chỉ còn nghe tiếng cá nhỏ bơi lượn trong hồ, cùng thanh âm côn trùng kêu vang ẩn hiện trong gió chiều.
Yết hầu Liễu phu nhân khô khốc, nếu là thường ngày nghe con bé nói ra những lời như vậy, cho dù thương yêu đến mấy, bà cũng sẽ nghiêm khắc răn dạy. Nhưng nghĩ đến chuyện nó vừa trải qua, lại thấy tính tình của nó nay đã khác xưa, lời trách mắng đến miệng bỗng nghẹn lại không nói nên lời.
Dụ Ninh chậm rãi nói: "Liễu Khanh... không phải người của Liễu gia."
Nàng nhìn thẳng vào mắt Liễu phu nhân, nhìn ra được trong lòng bà đang giằng co dữ dội. Dưỡng một đứa trẻ hơn mười năm, bỗng nghe người ta bảo nó không phải con ruột của mình, ai mà dễ dàng tin cho được. Nhưng Dụ Ninh cũng không mong bà lập tức tin lời mình, nàng chỉ muốn gieo vào lòng bà một hạt giống hoài nghi, để từ nay về sau chú ý nhiều hơn đến hành vi của Bạch Hà và Liễu Khanh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play