Dụ Ninh vừa thay xong xiêm y, vốn định lên thượng phòng thỉnh an mẫu thân, không ngờ lại bị Liễu Khanh chắn ngay trước cửa viện.
Liễu Khanh cùng nguyên chủ chẳng hề có lấy nửa điểm giống nhau, đôi mắt nhỏ hẹp, đuôi mắt rủ xuống thoạt nhìn mang vài phần âm trầm khó lường, ngũ quan cũng không có chỗ nào nổi bật. Nếu không phải trên người khoác áo lụa là, đầu đội ngọc quan, e rằng cũng chỉ là một thiếu niên bình thường không đáng để mắt.
Giúp người ngoài bắt nạt chính muội muội của mình, thật đúng là “ca ca tốt” a.
Dụ Ninh khẽ cười, vừa trông thấy sắc mặt hắn giận dữ trừng trừng nhìn mình, nàng đã đoán được tám phần nguyên nhân – ắt hẳn là Bạch Hà thấy nàng không thuận mắt, liền chạy về cáo trạng với hắn.
“Ngươi đã nói gì với Tiểu Hà?!” Liễu Khanh vung tay áo dài, ngón tay chỉ thẳng vào mũi nàng.
Dụ Ninh điềm nhiên hất tay hắn ra, giọng nhàn nhạt, “Người truyền lời cho huynh chẳng lẽ không nói rõ? Ta còn chưa từng nghe qua trong phủ này thiếu gia lại có quyền nhúng tay vào chuyện của muội muội trong phòng.”
“Ngươi đối với huynh trưởng là cái thái độ gì hả?!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT