Việc buột miệng nói ra sự thật vốn là do Dụ Ninh nhất thời xúc động. Cô không ngờ lại nhận được câu trả lời như thế, hoàn toàn không kịp chuẩn bị tâm lý. Cô vốn nghĩ, cho dù Thẩm Cưu có tin lời mình đi nữa, thì cũng không thể phản ứng như thế này mới phải.
"Có tiền thì đã sao?"
Câu này là ý gì chứ? Là cô nghe nhầm, hay là Thẩm Cưu… điên rồi?
"Anh điên rồi đúng không?"
Thẩm Cưu nhìn cô bằng vẻ mặt nghiêm túc, gật đầu thật mạnh: "Đúng vậy, anh điên rồi. Em nói xem, có phải em đã dùng loại cổ thuật gì đó, khiến anh đột nhiên nảy sinh tình cảm mãnh liệt với em? Khiến anh sẵn sàng chấp nhận việc em chỉ vì tiền mà ở bên anh, cũng không sao cả."
Dụ Ninh ôm đầu, lòng rối như tơ vò, đến bản thân còn chẳng biết mình đang nghĩ cái gì nữa. Cô đang xoa trán thì Thẩm Cưu đã tự nhiên kéo cô ngồi vào lòng, ngón tay nhẹ nhàng ấn vào huyệt thái dương: "Nếu em không thích kiểu sống ‘cả đời như vậy’, thì từ mai mình đến hòn đảo tư nhân kia đi. Trên đảo chỉ có hai đứa mình, có thể yên ổn sống nốt những ngày tháng còn lại."
Không được. Nếu đi biệt lập thế kia, còn Lâm Minh Châu và Bành Dịch thì sao? Bọn họ là hai người liên quan trực tiếp đến nhiệm vụ của cô, hơn nữa nhiệm vụ thứ ba đến giờ vẫn chưa được kích hoạt, cô đâu thể bỏ đi đến nơi hoang vu hẻo lánh như thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play