Dụ Ninh chẳng hề để tâm đến biểu cảm trên mặt Thẩm Cừu, chỉ nghe hắn hỏi đã tưởng rằng anh không tin lời cô. Mà nghĩ kỹ cũng phải thôi—ai mà tin nổi chuyện cảm mạo khiến người ta mất trí ba năm?
Cơn đau đầu vừa chợt nhói, cô khẽ chau mày, trong đầu chợt nảy lên một ý niệm, so với việc tin vào một trận cảm cúm khiến mình quên sạch ba năm trời, tại sao cô lại chưa từng nghi ngờ... rằng Thẩm Cừu đang lừa cô? Trong ký ức của cô, rõ ràng bản thân chỉ hôn mê nhiều lắm vài hôm, sao tỉnh lại liền nhảy vọt tới ba năm sau được?
Đúng là đau đầu đến nỗi khiến chỉ số thông minh rơi rớt thảm hại.
Nghĩ thông điểm đó, Dụ Ninh thu lại nét mặt, nhìn thẳng anh:“Anh đang lừa tôi, đúng không?”
“Lừa em điều gì?” Thẩm Cừu chẳng chút nao núng, như thể không nhận ra cô vừa thay đổi thái độ, khoé môi anh vẫn giữ lấy nụ cười dịu dàng, “Chẳng lẽ em cho rằng chuyện tối qua anh nói em bị cảm không thể làm gì là nói dối?”
“Khụ khụ...”
Dụ Ninh bị nước bọt sặc một chút, lại càng tin chắc rằng anh đang nói dối. Làm sao cô có thể chủ động với anh? Nhất là còn... cầu mà không được?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT