Lam Lan trợn tròn mắt, lúc ấy lại chẳng cảm thấy đau đớn gì. Đôi con ngươi dần hiện rõ tiêu cự, ánh nhìn rơi lên người Dụ Ninh đang đứng cạnh giường bệnh. Khuôn mặt tái nhợt khẽ cong lên một nụ cười nhẹ tựa như cơn gió đầu xuân: “Tiểu Ninh, cậu chắc chắn không biết… mình vừa mơ một cơn ác mộng kinh khủng đến mức nào. Mình mơ thấy phòng thí nghiệm dược tề nổ tung, mà cậu thì không ở bên cạnh mình… cuối cùng chính mình bị nổ dính đấy.”
Dụ Ninh nghe vậy, sắc mặt khẽ trầm xuống, ánh mắt nhìn Lam Lan thoáng qua một tầng buồn bã và thương cảm. Trong đôi mắt ấy không chỉ có đau lòng, mà còn có sự không đành lòng sâu kín. Bị ánh mắt như vậy nhìn chăm chú, tim Lam Lan bỗng chốc căng thẳng, lòng bất an dâng lên, theo bản năng nhìn quanh môi trường xung quanh.
Căn phòng ngập tràn sắc trắng: tường trắng, drap giường trắng, đến cả thiết bị y tế kề bên cũng phát ra tiếng “tích tắc” khe khẽ đều đặn – tất cả đều trắng đến mức lạnh lẽo. Lam Lan bỗng sững người, mở to mắt, khó tin mà nhìn chằm chằm vào chính mình đang mặc bộ đồ bệnh nhân, rồi hét lên một tiếng thê lương đến xé lòng: “Tại sao mình lại ở bệnh viện?! Sao lại là mình?! Mình làm sao lại mặc thứ đồ này? Không thể nào… không thể nào… đây là mơ, chắc chắn là đang nằm mơ!!”
Gương mặt Lam Lan trở nên dữ tợn, hai tay điên cuồng vùng vẫy trong không trung như muốn xé toang giấc mơ giả dối này. Trong cơn hoảng loạn, cô ta giật phăng ống tiêm còn cắm trên tay, máu rịn ra một đường đỏ tươi, nhức mắt.
Dụ Ninh vô thức lùi lại một bước, tránh bị cô ta làm vạ lây. Trên mặt vẫn là vẻ bi thương không giảm: “Tiểu Lan, không sao cả… không sao cả… bác sĩ nói rồi, tuy cậu mất hoàn toàn năng lực sinh sản, nhưng những tổn thương khác trên cơ thể đều không đáng ngại, chỉ cần tĩnh dưỡng sẽ ổn thôi.”
Lam Lan như không nghe rõ câu đầu, nhưng đến khi nghe đến câu sau thì đôi mắt chợt sáng lên, vẻ mặt bỗng trở nên hân hoan khó hiểu. Cô ta bật cười, nụ cười còn mang theo nét thần bí khiến người ta rợn tóc gáy: “Tiểu Ninh, có một tin siêu tốt mình muốn nói cho cậu! Cậu vẫn luôn ghét alpha, đúng không? Còn nói không đời nào chịu để chính phủ ép kết hôn với alpha sau ba mươi tuổi, đúng không? Nghe kỹ đây — bác sĩ nói vì vụ nổ đó đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến cấu trúc sinh sản trong cơ thể cậu, nên từ nay về sau… cậu sẽ không thể có con nữa! Tuyệt lắm đúng không?! Vậy thì cậu không cần lo bị ép cưới nữa rồi!!”
Ngữ khí Lam Lan phấn khích y như thể vừa trúng giải độc đắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT