Quả thực, đây có được xem là quả báo không?
Lúc ở dưới hạ cốc, nàng còn tưởng mình mang tu vi Hóa Thần kỳ, lần này dẫu có hiểm nguy thì cũng chẳng đến mức mất mạng. Nào ngờ kẻ kia lại ra tay không chút nương tình, một kích liền đánh nàng thành phàm nhân không chút linh lực.
Làm người thường đã lâu, thế nên ngoại trừ khi mới mất linh khí có hơi không quen, Dụ Ninh rất nhanh liền thích ứng thân thể này – một thân thể không thể cảm ứng thiên địa chi khí, nhân tiện cũng nhớ ra bản thân không phải ngã xuống khe núi một mình.
Dụ Ninh dời hòn đá đang đè lên người Cố Tỉ Vực, cúi thấp giọng gọi: “Ngươi còn sống chứ?”
Lúc rơi xuống, chính là hắn dùng sức ném nàng ra ngoài, kết quả va đập liên tục xuống vách đá đều là hắn gánh, còn bị một tảng đá lớn đè lên.
Cố Tỉ Vực nhắm nghiền song mục, tựa như đã rơi vào mê man. Dụ Ninh đưa tay bắt mạch và dò hơi thở của hắn — tuy yếu ớt, nhưng vẫn còn, chưa đến nỗi đoạn tuyệt sinh cơ.
Nàng kéo lấy tay hắn, xoay người hắn lại, cau mày lẩm bẩm: “Xem ra mạng ngươi cũng lớn thật, từ độ cao kia mà rơi xuống chỉ trầy xước một chút da thịt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT