Dụ Ninh trong đầu nhanh chóng phác họa một lộ trình bỏ trốn, rồi bất ngờ đạp một cú ngay trước mặt Alpha đang chắn đường mình, để lại trên đôi giày trắng tinh của hắn một dấu chân màu nâu nhạt.
“Cố Ngũ, anh tin không, tôi thực sự có thể giết anh đấy.”
Gương mặt Cố Ngũ vẫn lạnh băng như thường, giống như hoàn toàn không cảm thấy cú đá kia. Hắn vươn tay túm lấy cổ tay Dụ Ninh, giọng điệu như chén nước lã: “Tóm được em rồi.”
Cái biểu cảm này... đúng là giống y hệt Cố Tỉ Vực. Có vẻ như hắn lại nhận được thêm ký ức rồi. Dạo này cô không ở bên hắn, rất có thể hệ thống lại giở trò—đánh cắp sóng não của cô để truyền cho hắn.
Nghĩ tới đây, trong lòng Dụ Ninh càng thêm lạnh lẽo. Rõ ràng là cái hệ thống chết tiệt kia muốn dồn cô vào chỗ chết, nên mới cố tình đưa ký ức của cô cho nam chính, để rồi đẩy cô vào kết cục bi thảm.
Dụ Ninh không hề rút tay về khỏi sự níu kéo của hắn, chỉ lạnh lùng hỏi: “Lần này anh muốn làm gì? Kéo đứt tay tôi, hay là định giết tôi thật?”
Cố Ngũ thoáng ngẩn ra, vẻ mặt xuất hiện chút bối rối. “Sao em lại nói vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play