Những ngày qua an tĩnh, Dụ Ninh suýt nữa đã quên mất trong phủ này, ngoài nàng và Sở nhị công tử ra, vẫn còn có những kẻ khác đang sống.
Dụ Ninh khẽ siết chặt áo khoác bên người, ánh mắt lạnh nhạt nhìn thiếu niên trước mặt: “Ngươi vào đây bằng cách nào?”
Tối qua nàng ngủ không ngon giấc, sáng sớm liền viện cớ sức khỏe không ổn mà thuyết phục Sở Cẩn rằng ngủ trưa có lợi cho thân thể, lừa được hắn lên giường nghỉ ngơi. Còn nàng thì vào gian phòng bên cạnh chợp mắt một lát, nào ngờ vừa mở mắt đã thấy một gã xa lạ đứng chễm chệ bên giường.
May thay vì ngại phiền phức nên trước khi nằm nàng chỉ nới lỏng dây lưng chứ chưa cởi y sam.
Nam tử trước mặt thoạt chừng mười lăm, mười sáu tuổi, dung nhan hãy còn non nớt, lại mang theo vài phần xảo trá. Nếu ở hiện đại, loại nam sinh như thế bị người đời nhìn thấy vẻ mặt háo sắc thế kia, e là ai cũng cảm thấy buồn nôn.
Dụ Ninh đánh giá một phen quần áo hắn đang mặc, dệt gấm tinh tế, thậm chí còn cao cấp hơn cả y phục của Sở nhị công tử. Nàng liền đoán hắn chính là Nhị thiếu gia của phủ – kẻ mà nguyên chủ trước kia từng suýt bị ép thị tẩm.
“Lương Thần bảo nhi, thấy bản gia tới sao lại không vui?” Sở Ký cười cợt, đôi mắt nheo lại, tầm mắt trắng trợn lướt qua y phục mỏng manh trước ngực Dụ Ninh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play