Chiếc đàn piano lặng lẽ đứng bên cạnh ban công nhỏ. Thẩm Thính Xuyên đặt nhẹ các ngón tay lên phím đàn, rồi tùy ý kéo ghế ngồi xuống.
Xung quanh còn nhiều ghế trống dành cho dàn nhạc biểu diễn. Những chiếc ghế xếp chồng lên nhau, tạo thành một vòng tròn khép kín, vây lấy Thẩm Thính Xuyên ở vị trí trung tâm.
Trần Miện ngồi ở hàng ghế đầu tiên. Khi ngón tay Thẩm Thính Xuyên chạm vào phím đen trắng, âm thanh dịu dàng từ từ dâng lên. Âm điệu du dương trôi chảy, nốt nhạc rơi xuống như mưa, khi thì nhẹ, khi thì nặng, nhịp điệu hòa nhịp với nhịp tim Trần Miện. Tất cả cùng cộng hưởng trong không khí, đan xen thành một bản nhạc như nước chảy.
Khúc nhạc kết thúc. Thẩm Thính Xuyên quay đầu lại nhìn Trần Miện. Người kia vẫn ngẩn ngơ ngồi trên ghế, không có phản ứng gì, trông vẫn giữ nét lạnh lùng không cảm xúc.
Thẩm Thính Xuyên thấy Trần Miện như vậy thì cảm thấy thú vị, vì hắn biết rõ Trần Miện chỉ là đang thất thần mà thôi.
Anh đứng dậy đi về phía trước. Sàn nhà bằng gỗ khiến mỗi bước chân anh đều để lại tiếng vang nhẹ nhàng.
Anh đứng trước mặt Trần Miện, che đi ánh đèn trần phía sau. Ánh sáng mờ còn sót lại nhảy múa trong đôi mắt Trần Miện, phản chiếu ánh vui sướng bị kìm nén.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT