Đoạn Âm Hạc nhìn cặp mắt màu đỏ ửng hồng như mắt phượng, mang chút ướt át, nhăn mày đầy nghi hoặc, tự hỏi một lúc rồi lại ngẩn người nhìn lên cổ tay mình có vết thương.
Y lẩm bẩm: “Kỳ quái thật, sao lần này trong mơ ta lại cảm thấy đau?”
Bùi Bất Giác nhìn Đoạn Âm Hạc đang nắm chặt tay mình, người kia không chịu buông ra, một mặt dùng ý chí kiên định khóa “đây là mộng” trong cơ thể, một mặt lại không thể kìm nén tham muốn được chạm vào Bùi Bất Giác còn đang sống động.
Hai người rối rắm với nhau, Đoạn Âm Hạc mím môi, vẫn không chịu buông tay mà vươn tay ôm chặt eo Bùi Bất Giác.
Bùi Bất Giác chiều theo, vòng tay ôm lấy y, nên Đoạn Âm Hạc buông tay ra rồi dựa vào sau lưng Bùi Bất Giác, như trước đây vẫn vậy, dựa sát vào người hắn, vùi đầu nhẹ nhàng tựa vào ngực.
Nhưng chưa kịp nghe Bùi Bất Giác cúi đầu nói gì, hắn liền thấy trên vạt áo mình thấm đẫm một vệt máu thẫm. Đoạn Âm Hạc lạnh lùng, nước mắt từ hốc mắt rơi xuống, làm ướt áo Bùi Bất Giác cùng sợi tóc của mình.
Bùi Bất Giác nhẹ nhàng đẩy đầu ướt rối của y ra, giọng ôn nhu hỏi: “Sao lại khóc?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT