Bùi Bất Giác ngồi trong đình nhìn tuyết rơi.
Nói là xem tuyết cũng không hẳn đúng, bởi lúc đó Đoạn Âm Hạc tìm được người khác, y trông như đang yên lặng, lặng lẽ đứng đó như người mộng du.
Bùi Bất Giác lúc này cũng hiếm có được thời gian như vậy, Đoạn Âm Hạc nhìn rõ mặt hắn, nhận ra Bùi Bất Giác lần này trông còn gầy hơn lần trước.
Vì vậy, Đoạn Âm Hạc khoác áo choàng của mình lên người Bùi Bất Giác đang ngồi, rồi nhỏ giọng hỏi: “Ngươi đang nhìn gì vậy?”
Bùi Bất Giác nghe thấy giọng nói đó, môi mỉm cười nhẹ, chậm rãi đáp: “Ta đang đợi người.”
Đoạn Âm Hạc nghe vậy liền khẽ rũ mắt, có chút không vui nói: “Người nào khiến ngươi ngồi đợi ngoài trời lạnh thế này?”
Bùi Bất Giác hơi nhíu mắt, nụ cười như muốn nở ra, mắt ánh lên một chút đỏ ửng, hắn nhìn ra ngoài đình, nơi tuyết phủ trắng rừng trúc, rồi cười nói: “Đoạn Âm Hạc à.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT