Máy bay hạ cánh. Trì Nghiên Tây vừa đi ra vừa giật giật cổ chiếc áo phông ngắn tay, cố quạt cho mình chút gió, rồi lại sững người ngay cửa khoang vì cái sân bay quá đỗi sơ sài này. Cơn gió bỏng rát mang theo một thứ mùi khó tả ập tới, lẩn trong đó là hơi thở của cát bụi, là mùi mồ hôi chua loét không tài nào giấu được giữa hương hoa nồng nàn, và cả mùi của thứ gì đó đang phân hủy.
Ngửi kỹ thì không xong rồi.
Trì Nghiên Tây nhíu mày.
Nữ tiếp viên hàng không: “Chúc quý khách có một chuyến đi thuận lợi.”
Trì Nghiên Tây quay đầu lại, thái độ phục vụ của cô gái trong suốt hơn hai ngày bay vừa qua khiến cậu rất hài lòng, chỉ có điều, nhìn đường viền hàm dưới hơi căng cứng của cô, xem ra cô chỉ muốn đóng sập cửa khoang lại rồi bay khỏi đây với tốc độ nhanh nhất.
Sự nguy hiểm của vùng Tam Giác Châu quả thực đã vang danh thiên hạ.
Cậu nhếch môi: “Chúc cô có một chuyến về thuận lợi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT