Úc Chấp bị cho nghỉ phép, sau khi chọc tức Trì Nghiên Tây, anh được hưởng một kỳ nghỉ phép có lương không biết ngày nào mới dứt, đến nay đã ba ngày rồi.
Cái đãi ngộ này quả thực khiến anh có chút xiêu lòng, chỉ muốn chọc tức Trì Nghiên Tây lần thứ hai, lần thứ ba, để rồi có thể nghỉ mãi cho đến khi chị Hồng gọi anh về Tam Giác Châu.
Anh khoác một chiếc áo dài rồi đi từ trên lầu xuống, lướt qua phòng ăn và nhà bếp, mọi thứ vẫn như thường lệ, cứ như thể cơn điên của Alpha hôm đó chưa từng tồn tại. Anh đã lên mạng tìm người giúp việc đến dọn dẹp, tuy nhà họ Trì có sắp xếp người đến quét tước vào giờ cố định mỗi ngày, nhưng anh cho rằng cái hiện trường hôm đó đã vượt quá phạm vi công việc của họ rồi.
Bản thân anh vốn rất ghét phải làm những việc ngoài phận sự, thế nên mỗi khi có chủ thuê nào định chiếm hời mà bắt anh làm thêm, anh đều muốn khử luôn kẻ đó.
Dù anh sẽ không khử thật, nhưng làm thêm thì cũng đừng hòng.
Đẩy cửa ra, gió thu lạnh buốt ập vào mặt, Úc Chấp không quen nổi, bất giác rùng mình một cái. Anh không dám tưởng tượng mùa đông ở đây sẽ lạnh đến mức nào, thậm chí còn ngờ rằng mình sẽ chết cóng ở đây mất. Cái chết ấy cũng kể như đặc biệt, trước nay anh chưa từng nghĩ tới. Chết rồi có thể đến khu danh thắng làm một pho tượng băng, thu phí chụp ảnh chung. Nhưng nghĩ lại, nếu thế thì sẽ có khối kẻ sáp lại gần, thấy hơi ghê tởm, thôi bỏ đi vậy.
Cảm giác gáy lành lạnh, anh còn chưa ra khỏi cửa đã quay gót trở vào. Lúc ra lần nữa, trên cổ đã có thêm một chiếc khăn quàng màu xám, quấn kín mít không để hở chút da thịt nào, ngay cả nửa dưới khuôn mặt cũng giấu nhẹm vào trong khăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play