Dã Hạc Đình Viên
Úc Chấp trước nay vẫn luôn có hứng thú với khu vườn này. Giờ đây, khi đang dạo bước giữa không gian ấy, đứng trên hành lang có mái che ngắm nhìn cảnh sắc bên ngoài, anh bất giác nhận ra, dù nơi này và Tam Giác Châu đều chung một màu xanh non của núi non sông nước, nhưng bố cục lại khác nhau một trời một vực. Nơi đây tựa một bức tranh thủy mặc với ý cảnh sâu xa, nếu được sao chép lại, chắc chắn sẽ được vô vàn người yêu thích. Ở đây, anh cảm nhận được một sự an tịnh lạ thường.
Ánh mắt anh chuyển sang Trì Nghiên Tây đang đi trước một bước. Gạt bỏ danh xưng cậu ấm nhà họ Trì, bản thân cậu cũng đã đủ xuất sắc. Cha mẹ mất sớm mà vẫn giữ được tính cách hoạt bát, cởi mở thế này, hẳn là vì người nhà đã dành cho cậu đủ đầy tình yêu thương để bù đắp cho sự thiếu hụt kia, và có lẽ, bản thân cậu cũng là một người đủ kiên cường.
Anh khẽ nheo mắt, chợt phát hiện một sợi lông mèo màu trà sữa vương trên tóc Trì Nghiên Tây.
Vô thức đưa tay ra, nhưng ngay khi sắp chạm vào, cái đầu kia bỗng "vèo" một cái quay đi. Trì Nghiên Tây đắc ý ngoảnh lại: “Định tát tôi à, bị tôi phát hiện rồi nhé.”
Cậu hất cằm, chỉ xuống đất: “Vệ sĩ, anh thiếu cảnh giác quá đấy nhé~”
Cái bóng của bàn tay trên mặt đất đã rụt lại. Úc Chấp thu hồi lại suy nghĩ ban nãy, có lẽ cậu ta hoạt bát vui vẻ đơn thuần là vì ngốc mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play