Úc Chấp chẳng chút do dự siết cò, nhờ có ống giảm thanh mà tiếng súng gần như im bặt, nhưng âm thanh nứt gãy giòn tan của ô cửa sổ vẫn theo tai nghe lọt vào tai Trì Nghiên Tây.
Có điều, cậu lúc này đang vì câu nói của Úc Chấp mà chột dạ ậm ừ, chẳng có chút khí thế nào để vặn lại: “Ai thèm mong chờ.”
Trên cửa sổ lưu lại một lỗ đạn tròn vành vạnh, những vết nứt như mạng nhện lan ra bốn phía. Ngay khoảnh khắc kẻ trong phòng bị tiếng động giòn tan kia thu hút mà ngẩng đầu lên, một tiếng hét thảm thiết đã vang lên.
Bàn tay cầm dao của Kiều Dục Thần bị đạn xuyên thủng, con dao găm loảng xoảng rơi xuống đất. Gã vừa ôm lấy bàn tay đầm đìa máu tươi, vừa căm hận nhìn chòng chọc ra ngoài cửa sổ, đồng thời vội vã lùi về phía sau.
Căn phòng tức thì náo loạn, mọi người đổ xô chạy về phía cửa ra vào ở tít đằng xa. Do cách âm quá tốt, đám vệ sĩ bên ngoài chỉ láng máng nghe thấy một tiếng động khá lớn. Hai người nhìn nhau, không có tiếng gọi hay tín hiệu nguy hiểm rõ ràng, bọn họ nào dám tự tiện đẩy cửa xông vào.
Một trong hai gã định dùng bộ đàm liên lạc với nhân viên phòng giám sát để xác nhận xem bên ngoài tầng năm có nguy hiểm không, thì nghe có người hét lớn gọi vệ sĩ.
Hai gã không còn trù trừ, tức tốc mở cửa lao vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play